THƠ: HUYỀN NHIỆM






HUYỀN NHIỆM

Tôi hiện hữu không quyền tôi tự quyết
Chút thời gian và một chút không gian
Đến rồi đi muôn thuở miễn luận bàn
Mà đâu đến và đi đâu: Huyền nhiệm!

Ngày vừa tận thì đêm về độc chiếm
Hết mưa dầm lại nắng gắt cân phân
Ai vô tư không tự hỏi đôi lần
Bao định luật, Nhiệm-mầu nào xếp đặt?

Điều giản dị chắc gì thường nắm bắt
Mà cân đo đong đếm những cao siêu
Khi lắng tâm nhìn nắng tắt bao chiều
Nghe kỳ diệu len sâu vào hiện hữu

Bàng bạc khắp bao la về Vĩnh Cửu
Từ vĩ mô cho chí đến vi mô
Tuyệt hảo thay không một chút hồ đồ
Ai dám bảo Tự Nhiên là vô trí!

Xin cúi mình thẳm sâu về huyền bí
Trước Cao Quang tâm trí hóa đêm đen
Cho mơ hồ và xác quyết đan xen
Và để mặc tơ lòng trào cảm xúc

Tôi hiện hữu trong hình hài huyết nhục
Để suy tư chìm tận cõi tâm linh
Dịu ngọt thêm huyền nhiệm xuống ân tình
Hồn hữu hạn nâng tìm tình Tuyệt Đối
    ---------------------------------------
  Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ TIN MỪNG CHÚA NHẬT 26 TN C







CHẲNG QUA VÔ CẢM

Một chàng phú hộ cao sang
Một người nghèo khó lang thang bơ phờ
Nước sông nước giếng đôi bờ
Đời ông, ông sống mong chờ chi tôi
Không giả hình, chẳng đãi bôi
Nhà tôi cổng lớn ông ngồi không sao
Rồi đời tựa giấc chiêm bao
Đi qua cái chết, nghèo vào Thiên cung
Giàu tôi rơi xuống khốn cùng…

Đuổi xô, mắng chửi, thủy chung chưa từng
Chẳng qua vô cảm dửng dưng
Chẳng qua ích kỷ quay lưng mặc đời
Đường về xa tít mù khơi
Gương chàng phú hộ gọi mời ăn năn:
Biết bao thiếu sót cách ngăn
Biết bao vô cảm nguồn căn tội tình
Trước nhan Chúa hỏi giật mình
Anh kia, chị nọ xưa khinh đâu rồi?
Sống vì, sống với, hỡi ôi
Không ai hòn đảo nổi trôi một mình
    --------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng



 
 DẠI KHÔN CÁCH SỐNG


Hôm nay Chúa dạy dụ ngôn
Người giàu kẻ khó, dại khôn trên đời
La-gia-rô đã một thời
Bụi bờ đói khát chẳng lời oán than
Phần anh phú hộ đáng bàn
Ngày ngày yến tiệc an nhàn vui say
Cả hai cùng chết một ngày
Một rơi âm phủ, một bay lên trời
Giàu đâu phải tội ai ơi
Nghèo chưa hẳn phúc tuyệt vời mai sau
Tội, vô cảm trước khổ đau
Tội khi ích kỷ mặc nhau túng nghèo
Phúc vì chấp nhận bọt bèo
Phúc là không oán không gieo hận thù
Nghèo giàu, số phận chỉn chu
Dại khôn cách sống, thiên thu cõi về.
   --------------------------------
   Giu-se Nguyễn Văn Sướng