THƠ: CHIỀU CÓ NGƯỜI HẤP HỐI







CHIỀU CÓ NGƯỜI HẤP HỐI


Tiếng đinh sắt xuyên vào chân rùng rợn
Có cái gì, như xương vỡ, khô đanh
Tợ sấm ran rền rỉ khắp ngoại thành
Người co cứng giữa cơn đau cùng cực

Chiều loang máu dưới nắng thiêu hừng hực
Ai trần truồng treo cây gỗ tang thương
Người đứng xem khác lang sói bạo cường
Chẳng mong đợi động chút lòng trắc ẩn

Chết chưa tới chắc vì còn mắc bận
Để dài lâu hấp hối đến bi ai
Chiếc giường kia, cây gỗ đó, bi hài
Quằn quại mãi đớn đau và nhục nhã

Chiều xuống chậm bóng chiều còn chưa ngã
Nắng còn nung người hấp hối trên cao
Thoảng bên tai nghe nức nở nghẹn ngào
Ai thoi thóp nhẹ tàn dần hơi thở

Chiều xuống chậm bởi chiều còn nặng nợ
Ân tình Người hấp hối đến thiên thu
Giọt nào rơi thánh thót giữa mịt mù
Thương hấp hối chiều hoang sầu tím  dại.

       ******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: QUYỀN THA QUYỀN BUỘC.



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 23 THƯỜNG NIÊN NĂM A



QUYỀN THA QUYỀN BUỘC.


“Điều gì dưới đất buộc cầm
Trên Trời cầm buộc âm thầm sâu xa
Còn điều đất đã thứ  tha
Trời cao tháo cởi bao la xứng tầm
Hai người dưới đất đồng tâm
Cầu xin bất cứ nông thâm điều gì
Cha Thầy ân điển thực thi
Vì đâu họp tụ oai nghi Danh Thầy
Thầy liền ở giữa sum vầy”

Chúa trao Hội Thánh đủ đầy quyền uy
Quyền tha, quyền buộc, an nguy
Cuối cùng luật lệ phụ tùy tình yêu
Miễn sao mưu ích sớm chiều
Cho nhân thế hưởng được nhiều hồng ân
Chẳng còn day dứt phân vân:
“Tội tôi nặng quá mười phần khó dung!”
Lời Cha Giải tội khiêm cung:
“Về bằng an nhé tội cùng đã tha”.
   
       ***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng