THƠ: HAI BÊN TẢ HỮU



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 29 Thường Niên B

HAI BÊN TẢ HỮU

Hai bên tả, hữu Quân Vương
Oai quyền ngất ngưởng lẽ thường thế gian
Quyền kèm Lợi, lẽ khỏi bàn
Nhờ quyền lắm kẻ làm càn đấy thôi!

Hai bên tả hữu, chao ôi
Mười người còn lại biết ngồi chỗ nao?
Xin khôn, chẳng kể hỗn hào
Bảo sao không tức cồn cào ruột gan..

Nước Trời đâu giống thế gian
Rượu mới bình cũ vỡ tan một đời
Đặc quyền, đặc lợi, trời ơi
Ra ngoài mà kiếm, Nước Trời nào dung

Càng cao càng phải khiêm cung
Làm lớn phải bé rốt cùng chẳng sai
Nhìn xem Thiên-Chúa-Ngôi-Hai
Đồng hàng nhân thế bỏ ngai Chúa Trời

Con Người đến phục vụ đời
Gương bày còn đó tuyệt vời quang minh
Cho con nhận biết phận mình
Phục vụ hàm nghĩa hy sinh vì người.

***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng






THƠ: CÂU CHUYỆN NGƯỜI GIÀU



Thi ca Tin Mừng Chúa Nhật XXVIII Thường Niên B


CÂU CHUYỆN NGƯỜI GIÀU


Lại nghe câu chuyện người giàu
Bàn về của cải, vạn màu nhân gian
Ngẫm hay muôn sự Trời ban
Khôn ngoan, kẻo phải khóc than mai ngày!

Kìa, chàng giàu có lành thay
Đẹp ngời nhân bản thiệt may cho chàng
Chúa thương nâng bậc cao sang
Gọi làm môn đệ, đồng hàng Sứ-ngôn

Chàng chọn nặng của nhẹ hồn
Bỏ Lời Chúa gọi ôn tồn thiết tha
Đồng tiền nên nỗi xót xa
Hóa ra ông chủ đày ta nhiệm mầu!

Đầu tiên phải hỏi tiền đâu?
Cuối cùng tiền cũng điểm đầu mới xong!
Ma-môn ngự trị trong lòng
Dễ tôi hai chủ, đục trong một đời

Người giàu khó vào Nước Trời!
Khó không tại Nước, tại ngời tham lam
Ơn Trời cất bỏ lòng tham
Phù hoa ngoảnh mặt chỉ ham Nước Trời.

**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: SAO TRỜI PHẢI HỎI!


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 27 Thường Niên B

SAO TRỜI PHẢI HỎI!

Sao Trời phải hỏi Trần gian?
Loài người để lụy Cao Ngàn khiêm cung!
Kìa, xem Thần sứ uy hùng
Cúi mình chào Mẹ, lạ lùng, ôi chao!

Tình Yêu quá đỗi ngọt ngào
Trời nghiêng xuống Đất, xiết bao dịu dàng
Đế vương đề nghị khẽ khàng
Hạ mình chờ đợi ý vàng bầy tôi

“Xin vâng” vừa thoát khỏi môi
Ngôi Hai chốc ấy bồi hồi xuống thai!
Bao ngàn năm, đợi miệt mài
Hóa Công đợi phút bỏ ngai xuống Trần!

Tình Yêu mặc lấy nhục thân
Thần Minh gánh phận tội dân lưu đày
Hóa Công một thuở thương thay…
Run run nghe giọt cay, say, ngập ngừng.

***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng