THƠ: NÀY CON LÀ ĐÁ & BIẾN HÌNH VÉN MỞ

 

NÀY CON LÀ ĐÁ

 

Này con là đá, Kê-pha

Nền xây Hội Thánh phong ba chẳng mòn

Hai ngàn năm lẻ sắt son

Trải muôn thế hệ vẫn còn kiên trung

 

Này con là đá uy hùng

Sóng cuồng gió giật, bão bùng chẳng nao

Con thuyền Giáo hội ngọt ngào

Hiên ngang giữa chốn ba đào trần gian

 

Này con là đá thạch bàn

Trơ gan tuế nguyệt mây ngàn non cao

Tàu Nô-e rất ngọt ngào

Vượt trùng biển thế tiến vào thiên cung.

 

*******

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

BIẾN HÌNH VÉN MỞ

 

Biến hình đâu để dợt le

Nên khi xuống núi, Chúa đe cấm truyền

Vinh quang bởi tự căn nguyên

Đời đời hé tỏ, nhiệm huyền mênh mang!

 

Chút thôi cũng đủ mơ màng

Lấy gì sánh được thiên đàng đời sau!

Phù vân rồi sẽ qua mau

Một trời một vực vàng thau tỏ tường

 

Loài người được Chúa yêu thương

Tái sinh để hưởng phi thường muôn cao

Ban làm Nghĩa tử ngọt ngào

Cao dầy ơn trọng, ơn nào hơn đây

 

Biến hình vén mở trời mây

Đời sau mới thật, đời nầy chóng qua

Trăm năm rồi cũng nhạt nhòa

Đèn chong đợi Chủ an hòa cậy trông.

 

**********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng