KỊCH NGẮN: ĐOAN HƯA KHIẾT TỊNH







                              ĐOAN HỨA KHIẾT TỊNH

                               
                             
                  
                HỒI MỘT.  CẢNH MỘT.

          Trong phòng trọ đơn sơ, hai bạn gái đang cùng ngồi học. Trên vách có treo một ảnh Thánh gia thất. Đã khoảng 8 giờ tối.
          Huệ liếc nhìn Lan, ánh mắt băn khoăn:
                - Lan nè, mấy bữa nay mình thấy bạn có vẻ lo nghĩ …
                - Không…không có gì
         Lan chống chế, mặt hơi ngượng ngùng. Huệ mỉm cười, quay hẳn người lại:
               - Trên mặt bạn một chữ "có" to tướng mà còn chối.
         Lan mắng bạn:
              - Con nhỏ này định làm…mẹ người ta chắc.
         Cả hai cô gái cùng cười phá lên. Họ lại tiếp tục học, lát sau, Lan ngập ngừng  gọi Huệ:
            -  Huệ nè…
            - Hử.
            - Mà thôi, cũng chẳng có gì.
         Huệ quay nhìn bạn:
           - Con này, có gì thì nói đi.
           - Thôi nữa…
          - Hôm nay bạn làm sao vậy? nói đi.
          - Mình...
        Huệ dỗ dành Lan:
          - Mình nghe đây, nói đi đừng ngại.
        Lan hơi thẹn:
          - Anh Cường...
        Huệ im lặng khuyến khích bạn nói, Lan thu hết can đảm kể lại chuyện lòng:
          - Anh Cường mấy hôm nay có những hành vi...làm mình thấy sợ, anh ấy cứ muốn mình chiều anh.
        Huệ thảng thốt:
          - Bạn đã...
        Lan đập nhẹ vào vai Huệ:
          - Đồ quỷ, mình chưa, nhưng mình cũng khó nghĩ quá!
        Huệ ngiêm trang:
          - Bạn rất đúng, mình mừng là bạn đã xử sự  khôn ngoan.
         - Theo bạn, mình phải làm sao? mình rất sợ anh Cường sẽ giận mình, mình không muốn mất anh.
        Huệ trầm tư:
          - Khó đây! Nhưng tại sao ta không cậy nhờ ơn Chúa? Có hai Đấng rất mạnh thế trước toà Chúa, Lan ơi. Chỉ cần ta biết chạy đến kêu nài, các Đấng sẽ cầu thay nguyện giúp cho ta ngay.
         - Bạn đang nói đến Đức Mẹ và Thánh Giu-se?
       Huệ nhìn lên ảnh Thánh Gia :
         - Phải, tình yêu giữa anh Thanh và mình trở nên cao đẹp cũng là nhờ hai Đấng phù giúp. Lan có biết khu rừng thông bên Sao Biển, nơi có hai tượng Đức Mẹ và Thánh Giu-se của nhà dòng mà hiện nay đang nằm trong diện bị giải toả không?
         - À, mình cũng có nghe nói. Người ta bảo cầu nguyện ở đấy linh lắm.
         - Thật ra, Lan nên hiểu thế này. Thứ nhất, ta cần phải có đức tin để không bị nhầm lẫn giữa tượng đất là hình ảnh của nguyên mẫu hai Đấng mà ta kính mến với chính các Đấng. Thứ hai, Chỉ duy Thiên Chúa là đấng ban ơn và cũng là nguồn mạch mọi ơn sủng, các Thánh, kể cả Đức Mẹ và Thánh cả Giu-se chỉ cầu thay nguyện giúp cho ta thôi. Nhưng vì các Ngài đẹp lòng Chúa nên lời cầu của các Ngài rất được Chúa nhận lời. Người ta đã sánh ví Đức Mẹ như Máng Thông Ơn Chúa và Thánh Giu-se thì ra lệnh ở trên trời hơn là cầu khẩn!
           - Dạ, thưa Cha, con biết rồi khổ lắm nói mãi...
       Hai cô bạn ôm nhau cười, tâm tư trút được gánh nặng.
                                 &&&
       
                 HỒI HAI.    CẢNH HAI.

     Cũng trong căn phòng trọ của hai cô sinh viên, Bốn giờ chiều, chỉ mình Lan ở nhà, cô lấy điện thoại di động ra, bấm số gọi cho bạn trai, có tiếng trả lời.
        Lan:
          - Em đây.
       Cường:
          - Có việc gì vậy em?
       Lan:
           - Ngay bây giờ anh  có rảnh không? Chở em đi đàng này một tí.
      Cường :
          - Được, em sửa soạn đi, anh đến ngay.
     Lan đến trước gương, chải sơ lại mái tóc, liếc nhìn mình trong gương rồi vội vã ra cửa khi nghe tiếng xe máy của Cường. Cô khoá cửa và bước đến cạnh Cường:
         - Anh có biết tượng Mẹ bên Sao Biển không?
         - Biết, có gì vậy em?
         - Chở giùm em qua đấy, em có chuyện quan trọng cần khấn Mẹ và Thánh Giu-se.
      Cường nhìn Lan dò hỏi nhưng anh chỉ đáp:
         - Được, em lên xe đi.
      Chiếc xe rồ máy, đưa hai người đi qua Sao Biển.
                                   &&&

                  CẢNH BA.

      Rừng thông bên Sao Biển, chiều yên tĩnh, nắng nhạt. Cảnh rất đẹp, thiên nhiên khoảng khoát, một bên là biển bao la với sóng và gió. Một bên là rừng thông thưa thớt với hai tượng Đức Mẹ và Thánh Cả Giu-se đặt cách nhau chừng mười mét, dưới chân hai tượng Thánh rất nhiều hoa tươi và những bảng đá tạ ơn vì đã được cứu giúp, có khá nhiều người đang nghiêm trang, thầm thỉ cầu nguyện. Quang cảnh hết sức im lặng, chỉ nghe tiếng gió lồng lộng.           Đôi bạn rón rén bước đến gần tượng Mẹ, cung kính làm dấu Thánh Giá rồi ngước nhìn lên tượng mẹ, lặng lẽ cầu nguyện.
      Lát sau, Lan làm dấu Thánh Giá, cúi mình chào tượng Mẹ rồi khều nhẹ Cường. Cường cũng làm theo Lan như cái máy và bước theo Lan. Đôi bạn tiến sang Tượng Thánh Cả, cũng lại làm dấu Thánh Giá, lặng lẽ cầu nguyện và cúi chào tượng Thánh ra về. Đôi bạn lặng lẽ đi ra chỗ đậu xe. Đến nơi, Cường hỏi Lan:
          - Em cầu xin điều gì thế?
          - Em có một chuyện khó, riêng em thôi. Em muốn xin hai Đấng cứu giúp. Mà em sẽ làm tuần cửu nhật đấy, anh có giúp em không?
    Cường nhìn người yêu thương mến:
         - Giúp quá đi chứ, thú thật anh cũng thấy lòng thanh thoát khi cùng em đến đây. Khung cảnh trang nghiêm và an bình quá.
         - Vâng, chỉ tiếc một nơi trang nghiêm như vậy sắp phải bị giải toả!
      Cường cũng chắc lưỡi:
         -Tiếc thật. À mà sao dưới chân tượng Thánh Cả lại chỉ toàn là hoa huệ vây?
        - Hoa huệ tượng trưng cho sự trinh khiết, các tượng Thánh Cả đều khắc Thánh Nhân đang cầm nhành Huệ trắng trên tay, ý nói Thánh Nhân là Đấng khiết trinh và là Đấng bảo vệ đức trong sạch.
       - Anh hiểu mà...
                                   &&&

                  HỒI BA. CẢNH BỐN.
       Hai tuần sau...
      Ghế đá công viên, chiều nhạt nắng. Cường ngồi bên Lan, có vẻ đăm chiêu:
         - Em này, không hiểu sao anh bỗng nhớ những chiều cùng em cầu nguyện bên Sao Biển!
       Lan cười nhẹ:
         - Cần gì phải nhớ, chúng ta cứ chở nhau qua Sao Biển mỗi chiều cũng được mà.
         - Ừ, anh lẩn thẩn thật.
       Cường có vẻ do dự, cuối cùng anh quyết định thổ lộ:
         - Em biết không, thú thật, thời gian trước anh yêu em kiểu khác, anh muốn...em đến điên lên được! Nhưng từ ngày theo em cầu nguyện bên Sao Biển, anh thấy lòng mình bỗng từ từ thay  đổi. Em thánh thiện quá làm anh bị lây em mất rồi, giờ anh thấy yêu em hơn, ý nghĩ phải bảo bọc sự trong trắng cho tình mình cứ hiện diện, đẩy lui những tư tưởng không lành mạnh xưa. Chúng ta gìn giữ cho nhau cho đến ngày thành vợ chồng, em nhé?
         Lan ngả đầu lên vai Cường dịu dàng:
           - Vâng, em nghe anh .
        Cô nhìn lên trời, thầm tạ ơn Đức Mẹ và Thánh Cả đã nhận lời kêu nài của cô:
           - Anh ơi, Huệ và Thanh đã ghi danh đoan hứa khiết tịnh trước hôn nhân đấy, hay là mình cũng làm vậy đi anh .
           - Ủa, có chuyện ấy sao, ở đâu vậy?
           - Ở trên trang Hướng về đại hội dân Chúa, họ ghi danh nhiều và sôi nổi lắm.
          -  Vậy  chúng ta cũng ghi danh đi em ạ!
     Cả hai nhìn nhau cười rạng rỡ, họ cùng cảm nhận được niềm hạnh phúc ngọt ngào và tâm hồn thanh thản của mối tình trong sạch.
        ---------------------------------------------------------------------------
                                                          Giu-se Nguyễn văn Sướng

THƠ: ĐỜI BỐ ĐỜI CON



                        ĐỜI BỐ ĐỜI CON

                        Đời con đời bố
Cố cũng thế thôi!

Bố xưa lận đận
Dang dở học hành.
Con nay dốt nát
Lười nhác thâm canh

Đời con đời bố
Vẫn quét lá đa
Bản sao tiếp nối
Buồn nào buồn hơn!

Bố đã ước ao
Rồi con hơn bố.
Ai ngờ cay đắng
Bố vẫn hơn con!

Bài thơ con cóc
Bố viết dành con.
Con đừng lặp lại
Đời bố đời con!
------------------------
Giuse nguyễn v Sướng

THƠ: EM





  EM

 Ta chỉ dám đánh em...trong mộng mị!
Bởi muôn đời ta chẳng phải vũ phu
Em điệu đà, em ngang chướng, kiêu căng
Ta đã biết ta thua từ nhập cuộc.

Ta thảm quá, ta ngây ngô, khờ dại
Lỡ yêu em, nường yểu điệu thanh tao
Ngày qua ngày, đêm tiếp nối hư hao
Nam tử hán, ta đành xin qui phục!

Em đàn bà, là...cây đàn muôn điệu
Ta ngây thơ, ta chỉ biết điệu yêu
Nên khi em, em chuyển điệu...đàn bà
Ta bối rối, hãi hùng đành thua cuộc!

Nụ hồng quí, nụ hồng nhiều gai nhọn
Em điệu đà, gai càng nhọn vết đâm
Ta yêu em xốc nổi đến không ngờ
Đành lãnh đủ một gai đâm lút cán!

Em ỷ...yếu, nhè ta ăn hiếp mãi
Chúa cũng cười, ráng nhịn nữa đi con
Hỡi cô nường xin cô cứ đa đoan
Để mãi mãi là...cây đàn muôn điệu!

-----------------------------------------
    Giuse Nguyễn văn  Sướng