THƠ: BẠC TIỀN ĐÂU PHẢI BẢN NĂNG





 THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 18 THƯỜNG NIÊN C

BẠC TIỀN ĐÂU PHẢI BẢN NĂNG

Phù vân trên các phù vân(*)
Và Thần hơn cả các Thần(**) dương gian
Xưa, xây kho lẫm bạt ngàn
Nay thì Tín dụng, Ngân hàng gởi trao
Không mày(*), lắm nỗi lao đao
Phù vân này quả ngọt ngào, say mê!
Biết là đến lúc đi về
Trắng tay hoàn trắng, ê chề hư vô
Biết là thế, vẫn hồ đồ
Vẫn lăn lóc giữa xô bồ dại điên
Thoạt sinh nào phải tiên thiên
Theo dòng năm tháng hóa liền bản năng!

Bạc tiền không giúp vĩnh hằng
Chỉ là qui ước phải chăng giữa người
Biết dùng nên tốt nên tươi
Cậy nhờ ơn Chúa mười mươi tốt lành
Ơn Người nâng đỡ tâm thanh
Thoát cơn mê đắm sáng Danh Chúa Trời.

*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Tiền bạc
(**) Những Hư thần, Thần không có thật 




THƠ: XIN ĐƯỢC TÌM THẤY GÕ MỞ RA




 THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 17 THƯỜNG NIÊN C

XIN ĐƯỢC TÌM THẤY GÕ MỞ RA

Xin, được. Tìm, thấy. Gõ, mở ra
Con đã kêu xin rất mặn mà
Bao năm xin miết mà chẳng được!
Lời Chúa lẽ đâu cũng…thật là

Lời Chúa lẽ đâu dối gạt người
Vậy xin không được chỉ do ngươi
Xin điều không đúng, xin ngang trái
Lại tưởng vàng thau giống vàng mười

Lại tưởng vàng thau giống vàng nguyên
Bán tín bán nghi chẳng tinh tuyền
Tin mỏng tin dòn tin yếu ớt
Dị đoan mê tín mới truân chuyên

Dị đoan mê tín mới nguy nan:
Chúa cũng bao Thần giữa thế gian!
Thần tham, Thần chướng, Thần giúp việc
Gọi đến phải nghe. Thật quấy càn!

Xin gì được nấy, mấy ai không?
Địa giới Đạo ni ắt đại đồng
Chẳng cần “Tin” nữa vì chắc chắn
Kho đà mở sẵn kéo cho đông

Mà những kêu xin trái ngược nhau
Chúa ban thỏa mãn mới thương đau
Trần thế loạn lên cùng khắp cả
Cũng chẳng ai còn công phúc sau

Kêu xin là đặt lại Chúa-Tôi
Bên Chúa, Hóa Công vút cao ngôi
Bên tôi, tạo vật cần nương tựa
“Xin” là “Tin” chắc chuyện thế rồi

Kêu xin là khẳng định liên quan
Chúa chẳng nợ ta để bồi hoàn
Hóa Công độc nhất, Thần muôn Thật
Và ta chỉ ước: Đứa con ngoan

Danh Cha cả sáng, Nước vẻ vang
Ý Chúa, trần gian giống địa đàng
Tiên vàn ta hãy xin như thế
Muôn sự quan phòng, Chúa cao sang

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THƠ: LẮNG NGHE VÀNG NGỌC & CHỌN LỜI THIÊN CHÚA



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN C



 LẮNG NGHE VÀNG NGỌC


Bên chân, Cô(*) những bồi hồi
Lắng nghe vàng ngọc từ môi ngọt ngào
Lời từ muôn thuở muôn cao
Trầm trầm đồi núi dạt dào đại dương
Vạch ra cho thấy Con Đường
Chỉ ra cho biết tận tường trường sinh
Biết yêu, biết cả hy sinh
Biết Người, biết đến Thánh Linh cao vời
Chưa từng có ở trên đời
Lời đem sự sáng gọi mời đêm đen
Nghe Lời, chán những bon chen
Chán danh cùng lợi đê hèn thế gian
Nghe Lời hồn những bình an
Hết còn khắc khoải giữa ngàn hư vô…

Đã chọn phần nhất, hỡi Cô(*)
Phần cao trọng giữa xô bồ vây quanh!

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Maria Madalena




 CHỌN LỜI THIÊN CHÚA

Lời Thiên Chúa xuống làm người
Chọn Lời, hơn cả vàng mười, tuyệt sao
Nghe Người nghe những ngọt ngào
Nghe Người là chọn muôn cao giữa đời
Vì Người chính thật Ngôi Lời
Là phần duy nhất tuyệt vời thế gian
Chọn Người chọn bến bình an
Chọn đường, Sự Thật giữa ngàn hư vô
Lời cao trọng giữa xô bồ
Giờ nghe sau khỏi hồ đồ ăn năn..

Ma-ri-a(*) chẳng lăn tăn
Chọn phần tuyệt nhất, ai ngăn được nàng!

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Maria Madalena



THƠ: CHUYỆN DỤ NGÔN…





                       THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 15 THƯỜNG NIÊN C


CHUYỆN DỤ NGÔN…

Ông ngoại giáo bán buôn đường xuôi ngược
Đổ mồ hôi, sôi nước mắt,chẳng chơi
Chuyện tính toan, lời lãi, đã một đời
Điều may rủi, hiểm nguy, đều có thể!

Óc con buôn, thiệt hơn sao chẳng kể
Ách giữa đàng mang vào cổ, ngu sao
Mà anh kia, chẳng quen biết hồi nào
Chợ chưa tới, hầu bao đà vơi nửa!

Kìa ngó xem, khôn ngoan đời, hai đứa(*)
Chỉ ông ngu, hay ông tốt? ôi chao
Nhưng lòng ông đầy cảm xúc ngọt ngào
Đây là chuyện chẳng so kè được mất

Chuyện dụ ngôn ai bảo là không thật?
Lòng-xót-thương còn vòi vọi mênh mông
Đã hủy mình hạ xuống đến hư không
Chúa là thế! Chúa là như vậy đó!

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Thầy Tư-tế và ông Lê-vi