THƠ: VẬY CON BẢO, THẦY LÀ AI?


Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật XXIV Thường Niên B

                 VẬY CON BẢO, THẦY LÀ AI?

Vậy, con bảo Thầy là ai
Có thật là Đấng Thiên Sai cứu đời
Là Con Một Đức Chúa Trời
Ngôi Hai giáng thế, là Lời hằng sinh?

Thầy không như các Thần Minh(*)
Hay là cũng chỉ thường tình, hỡi ôi
Son sơn vàng thếp cao ngôi
Uy nghi chễm chệ Ngài ngồi ngất cao!

Hay Thầy cũng thứ tào lao
Ông-Thần-Giúp-Việc, kêu gào chẳng thưa
Vĩ nhân, thế giới không ưa
Con người vỗ ngực nhận bừa Thần linh!

Lắng tâm xét lại lòng mình
Tương quan thật sự, trọng khinh với Thầy
Trả lời vấn nạn riêng tây:
Phải chăng Cứu Thế cao dầy đời con?

Hai ngàn năm lẻ mỏi mòn
Niềm tin con vẫn sắt son sáng ngời:
Thầy là Thiên chúa cứu đời
Ki-tô đích thực, Ngôi Lời hồng ân.

***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Những Hư Thần, Thần-không-có thật.





THƠ: ÉP-PHA-TA!



ÉP-PHA-TA!

Ép-pha-ta. Hãy mở ra
Mở ra cho lưỡi reo ca tình Ngài
Mở ra nghe tiếng Thiên-Sai
Mở ra những đóng những cài âm u

Ép-pha-ta, những đui mù
Những lòng khóa chặt hận thù hiểm sâu
Những con tim nặng buồn sầu
Những rào cản lối, những cầu cheo leo

Mở ra với những người nghèo
Mảnh đời vất vả bọt bèo tang thương
Mở ra để thấy phi thường
Thấy nguồn chân lý, thấy đường quang minh

Mở ra về cõi siêu hình
Đón tình Thiên Chúa ấm tình nhân gian
Ép-pha-ta hỡi Cao-ngàn
Mở lòng nhân loại chứa chan tình Trời.

***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng