THƠ: XIN ĐỔ MƯA HỒNG






      XIN ĐỔ MƯA HỒNG



Trời cao đã khóa sương mai
Mây không hơi nước miệt mài về đâu
Li-băng cằn cỗi u sầu
Hương-nam khô héo gục đầu ăn năn
Trời cao đất thấp cách ngăn
Ngày mong đêm nhớ khắc hằn đồi non
Bao giờ hồn hết mỏi mòn
Bao giờ tình mới sắt son thắm nồng
Lạy Trời xin đổ mưa hồng
Mây đem sương mát ruộng đồng hồi sinh
Nguyện Trời mưa Đấng Cứu Tinh
Địa cầu khao khát ân tình nài van
   ---------------------------------
          Giu-se Nguyễn văn Sướng.