THƠ: MỘ TRỐNG, KHÔNG RA & NẾU TÔI CHẲNG THẤY


THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT II PHỤC SINH


MỘ TRỐNG, KHÔNG RA

Mẹ không đến mộ sáng tinh mơ
Ngại nỗi thương đau quá mịt mờ?
Ngại nỗi phân ly hồn gục ngã?
Hay là ấp ủ nỗi mong chờ!

Mẹ không viếng mộ sáng hôm nay
Cả Bốn Phúc Âm đã tỏ bày!
Thánh Giá chiều kia còn Mẹ đứng
Thăm mồ chẳng lẽ Mẹ ngơ thay.

Mẹ không bái mộ khóc Con sao
Phụ nữ thường khi vẫn nghẹn ngào
Tỉ mỉ chi li nhiều thứ lắm
Trắng đêm mờ sáng đã nôn nao.

Mẹ không đến mộ khóc thương Con:
“Dấu lạ Giô-na quyết phải tròn
Cứ phá Đền Thờ, Ta dựng lại”
Lời Con, Mẹ ngẫm, Đức Tin son.

Dõi Con là Mẹ, mối thông linh
Viếng Mẹ, Con tìm lúc Phục Sinh
Mộ trống không ra vì Mẹ biết
Đêm dài đã xuất hiện Bình Minh.

***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

NẾU TÔI CHẲNG THẤY

“Nếu tôi chẳng thấy dấu đinh
Thì không tin được…” thường tình thế thôi.
Con người duy chứng xa xôi
Tận tay tận mắt thấy rồi mới tin…

Ngày nay duy chứng nghìn nghìn
Chối từ chân lý để vin tầm thường
Sẵn sàng tin vãi tin vương
Chiều theo thị dục bất lương cuộc đời
Biết là chân lý rạng ngời
Cối chày lấp liếm gọi mời Tin Vui
Tô-ma xưa đã bùi ngùi
Dẫu là thí mạng chẳng lùi bước chân 
Cho con theo Chúa ân cần
Vững tin, không thấy, Thánh Thần dẫn đưa.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng