THƠ: NHÂN CHỨNG PHỤC SINH & VẪN LÀ XÁC CŨ



   THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT PHỤC SINH 3 NĂM B




NHÂN CHỨNG PHỤC SINH

Ôi, những nhân chứng phục sinh
Chứng chi mà để thiệt mình hại thân!

Bị xem như lũ Ôn thần
Như phường Tả đạo như quân hại người
Mười Hai(*) giết cả mười mươi
Đe cho bỏ thói dể ngươi khinh nhờn

Hai ngàn năm lẻ đã hơn
Phục sinh chứng ấy vẫn cơn thủy triều
Xưa làm chứng với tình yêu
Nay còn chứng thế, vẫn liều như xưa
Thiệt thòi đón nhận đã bưa
Băng dòng nước ngược đón thừa hy sinh
Phục sinh nhân chứng phận mình
Thế gian điên dại thật tình không ngoa

Phải chăng nhân chứng mù lòa
Trông gà hóa quốc nhạt nhòa chứng gian
Phải chăng nhân chứng bền gan
Thấy sao nói vậy xương tan cũng đành

Chứng nào dù chết vẫn thanh
Ấy là chứng thật đích danh muôn đời.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Mười Hai Tông đồ



VẪN LÀ XÁC CŨ

Xác thân khi Chúa phục sinh
Vẫn là xác cũ, hiển vinh nhiệm mầu!
Những gì trần tục xưa đâu
Nay là ngời chói cao sâu đắm lòng
Quen chẳng xong, lạ chẳng xong
Vết đinh còn đó dấu đòng vẫn đây
Nửa tin chính thật là Thầy
Nửa ngờ bóng quế lất lây tìm về…

Người xưa dằn vặt nhiêu khê
Cho con xác tín một bề phục sinh
Cho con ơn sống an bình
Ngày sau xác lại quang vinh về trời.

*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng