THƠ: NỬA KHÁC BIỆT HUYỀN SIÊU






   NỬA KHÁC BIỆT HUYỀN SIÊU.




 Em một nửa gắn vào tôi một nửa
Hai nửa thành một méo mó vênh vênh
Hai cuộc đời khác biệt đến chông chênh
Dây hôn phối đường đời Ai thắt cột.

Bao sóng gió tưởng tình yêu thui chột
Giữa trụi trần tình ngỡ chết trong nhau
Tình trần gian là lẫn lộn vàng thau
Em lửa ròng luyện vàng tôi rực sáng.

Em hoa đẹp lắm gai cho xứng đáng
Em đàn bà, đàn muôn điệu du dương
Em đa đoan, nhất thế giới cô nường
Là nốt nhạc vừa thăng liền vội giáng.

Cá tính nào hợp dần theo năm tháng
Góc cạnh nào em mài nhẵn trong tôi
Yêu chết đâu phải chỉ một ít thôi!
Nên vì thế yêu cùng nhìn một hướng.

Chuyện vợ chồng ai bảo là nghiệp chướng?
Ai yêu mà chẳng nếm thú đau thương!
Em bên tôi đi tận cuối con đường
Tình vẫn đẹp dẫu tình không dang dở.

Tôi yêu em thuở ban đầu bỡ ngỡ
Tôi yêu em nửa khác biệt huyền siêu
Tôi vẫn yêu em nhạt nét son chiều
Yêu êm đềm, tình vào đêm huyền nhiệm.
  --------------------------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng.