THƠ: CHÚA VẪN BÀI SAI & CON ĐAU LẮM CHÚA ƠI






CHÚA VẪN BÀI SAI

Không cần lỗi lạc phi thường
Chẳng nhiểu phương tiện, băng đường mà đi
Mười Hai Ông đã giảng gì?
Nước Trời đã đến hạn kỳ hồng ân
Ăn năn đón nhận ân cần
Mùa về theo những bước chân miệt mài…

Ngày nay Chúa vẫn bài sai
Tin Mừng cứu độ hôm mai dặn dò
Nào khi buổi chợ nhỏ to
Trong nhà ngoài ngõ duỗi co tùy thời
Chứng nhân chẳng kể nơi nơi
Hãy vào mà hưởng nước Trời vinh quang.

******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




CON ĐAU LẮM CHÚA ƠI

Một mình một chén đắng
Cô đơn căn nhà vắng
Cơn đau là lửa thiêu
Và con là Lễ vật

Lễ vật cong trên lửa
Con quằn sấp lại ngửa
Lẽ gì con còn thiếu
Cuộc khổ nạn Chúa tôi

Con đau lắm Chúa ơi
Sắp bỏ cuộc cho rồi
ÔI nhiệm mầu khổ giá
Bài chẳng thuộc xa xôi

Nhà xây nửa cát đá
Chúa nâng đỡ bèo mây
Trong li bì cơn sốt
Lệ đã ứa tràn đầy.

********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

THƠ: XƯA NAY THÀNH KIẾN & HỠI ƠI THÀNH KIẾN



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 14 THƯỜNG NIÊN


XƯA NAY THÀNH KIẾN

“Gần chùa gọi Bụt bằng anh”
Tiên tri cũng bị trẻ ranh xem thường..

Xưa nay thành kiến cầm cương
Dù là gian ác hiền lương đều từng
Anh ta con bác thợ rừng
Con bà bưng thúng bán bưng cuối làng
Ấu thơ thất học lang thang
Lạ gì Ngữ ấy cao sang gì nào!

Thương thay Thượng Đế muôn cao
Quê hương một thuở lao đao phận người
Quyền năng hiển lộ mười mươi
Bị quê hương ấy dể ngươi khinh nhờn
Tình yêu hằng muốn ban ơn
Bệnh nhân thành kiến, linh đơn Thầy…đành

Xin cho khiêm nhượng hiền lành
Đơn sơ con mắt tâm thành tin yêu
Bỏ qua thành kiến tự kiêu
Nhận chân sự thật huyền siêu cuộc đời

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



HỠI ƠI THÀNH KIẾN


Người ta tự hỏi lẫn nhau:
“Ông này phép lạ, trước sau nghĩa gì?
Khôn ngoan vượt cả huyền vi!”
Thật là nhận xét cực kỳ thông minh
Câu đầu hợp lý hợp tình
Câu sau rồ dại tự khinh lấy mình:
“Chẳng là Bác thợ dân đinh
Anh em áo khố đầu đình hay sao?”…

Hỡi ơi thành kiến tào lao
Bịt tai che mắt ngọt ngào thế nhân
Quyền cao, nhân cách dự phần
Khôn ngoan thông thái, dưới chân sang giàu
Người nghèo ngu dốt đớn đau
Lấy gì tư cách, lau chau một bề!

Xin cho con khỏi u mê
Đơn sơ con mắt lối quê tỏ tường
Giê-su là chính Con Đường
Ánh quang Sự Thật, phi thường Phục sinh.

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng