THƠ: NHỚ CHA



    NHỚ CHA


 (Kính nhớ về Cha tôi.)

Tháng sáu, nắng như tạt lửa
Con tiễn Thày (*) đi,  không trở lại
Ngoài đường, phượng rực cháy trên cao
Và dưới hồ, hoa sen nở kín
Những tháng sáu ra đi và những tháng sáu trở lại
Thày vẫn biền biệt
Cuộc sống với những bộn bề,  toan tính!
Đứa bé ngày nào nửa đêm choàng tỉnh khóc vì cha không nằm bên cạnh giờ
         tóc đã hoa râm!
Những tưởng nỗi nhớ rồi sẽ nguôi ngoai theo năm tháng
Nào ngờ vẫn rực cháy trong tim mỗi độ tháng sáu trở về.
Nhớ Thày xưa thường hay thở dài!
Nhà nghèo con đông
Nhịn ăn nhịn mặc nhịn cả...ước mơ!
Chắt chiu từng đồng, bữa no lo bữa đói
Bốn mùa mưa nắng dầu dãi tấm thân

Tháng sáu nắng như tạt lửa
Cháy đỏ trong con nỗi nhớ không nguôi
Những xót xa, day dứt, buồn phiền
Hằn lên trán con dấu thời gian để lại

Tháng sáu đi và tháng sáu trở lại
Thằng bé của Thày giờ tóc đã hoa râm!
        
       Giuse   Nguyễn văn Sướng 
  (*) Thày: Phương ngữ của một số địa phương miền bắc, tương tự như Tía trong Nam

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét