THƠ: LY HÔN




 LY HÔN

Anh xuống nước thầm: Mình nghĩ lại
Chị càng lên giọng: chẳng dằng dai
Gan làm gan chịu sao hèn thế
Tình nghĩa đôi ta phải rẽ hai.

Anh trót đèo bòng gây sóng gió
Giờ ngồi chịu trận mặt buồn xo
Những lời cay độc tuôn không dứt
Đẹp mặt mày chưa cái mặt mo.

Hai đứa con nước mắt chạy quanh
Thằng em run rẩy, chị tái xanh
Cây non đứng trước cơn giông bão
Mơ hồ đời rẽ một khúc quanh.

Tấm giấy ly hôn chị giục ký
Dùng dằng anh không nỡ phân ly
Thương vợ thương con tình vẫn nặng
Đau thắt ruột gan lúc biệt ly.

Một bước sa chân đành ôm hận
Tội nhân thiên cổ cắt tình thâm
Trách người quan xét sao công thẳng
Người ta ai chẳng lúc lỡ lầm!
----------------------------------------------
    Giu-se Nguyễn văn Sướng       

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét