THƠ: MẸ MỆT








MẸ MỆT

Mẹ mệt từng giờ
Ngày lại ngày tăng mãi
Bóng Tử thần như lởn vởn quanh đây
Những cơn đau thêm
Hành hạ tấm thân gầy
Như hấp hối kéo dài chua xót quá

Nắng chẳng còn gì
Đêm lại chưa về, nhập nhoạng
Hoa rũ tàn còn đeo đẳng mong manh
Xin một lần thôi
Với cả tấm lòng thành
Đừng gió nhẹ khi tim đèn lặng lờ ngún khói

Có những đợi chờ
Nặng nề u uất
Những nhạt nhòa hình khối lặng câm
Không nói ra
Mà mẹ con đều hiểu đã cận kề
Chút vĩnh cửu, chút hư vô, mầu nhiệm

Xin Tình-yêu-tinh-khôi dịu dàng ngự xuống
Cửa nhiệm huyền xin rộng mở thênh thang
Xin Đức tin bừng chói lọi huy hoàng
Đưa tro bụi mọn hèn vào linh thiêng vĩnh cửu

******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét