THƠ: HỒN THƠ DIỄM PHÚC






           HỒN THƠ DIỄM PHÚC

Ôi hồn thơ, ngươi thật là diễm phúc
Lòng bên lòng ngươi sát cạnh Cao Quang
Bởi Hóa Công ngày tạo dựng huy hoàng
Đã ưu ái nâng ngươi làm Thi-tế

Nghĩa là ngươi, đàn trời của Thượng Đế
Khúc tơ lòng gieo vãi khắp dương gian
Cho muôn đời say chiêm ngắm Long nhan
Cho ngây ngất nhiệm huyền trong ánh mắt

Nghĩa là ngươi, ngọc tiêu đang réo rắt
Ru gió về và giãi nắng lên cao
Mắt trừng trừng mà ngỡ giấc chiêm bao
Say thiên điệu vào lung linh vô tận                                                 

Nghĩa là ngươi, uy hùng hồi trống trận
Hồn sôi lên theo ánh sáng dương quang
Nhịp tung tăng vờn cánh bướm huy hoàng
Và bát ngát trời mây ôm biển rộng

Nghĩa là ngươi, khi tơ lòng rung động
Là Hóa Công tay đang khảy hồn ngươi
Gieo du dương cho trời đất mỉm cười
Hoa khép nép thẹn thùng nghe ý lạ

Nghĩa là ngươi, nắng xuân vờn khóm lá
Dấu địa đàng sợi tóc vấn vương bay
Vết thắm xưa dìu dịu nét môi này
Bàng hoàng thoáng nhiệm huyền trào cảm xúc

Ôi hồn thơ, ngươi thật tình diễm phúc
Cánh đại bàng, ngươi vút thẳng lên cao
Thẳm từng không bỏ lại cả trăng sao
Và ngây ngất bên Vĩnh Hằng chung nhịp.
        ------------------------------------
                       Giu-se Nguyễn văn Sướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét