THƠ: MẸ





     MẸ




 Con chưa từng trải quãng đời làm dâu
Con chưa từng nếm nỗi đau làm mẹ
Vì con là con trai.
Suốt thuở ấu thơ
Con vô tư sống trong tình mẹ
Ham chơi và chẳng biết gì hơn
Miếng ăn ngon, đến bữa, đã sẵn sàng
Áo quần bẩn, thay ra, giúi vào một góc.

Dù con không làm mẹ
Nhưng vẫn hiểu, mẹ ơi!
Những lúc con đau mẹ thức suốt đêm dài
Săn sóc, nâng niu, dỗ dành và âu yếm
Tuy con không làm mẹ
Nhưng rất hiểu mẹ ơi
Chỗ ướt mẹ nằm, nơi ấm dành con
Câu hát ru, miếng quà nhỏ lúc chợ về
Ánh mắt thương yêu, bàn tay trìu mến

Mẹ đã trải hoa hồng cho con bước
Cho tháng ngày thơ ấu hoá thần tiên
Chính mẹ dắt con sợ sệt bước đến trường
Vắt cơm nắm lên đường cũng bàn tay mẹ
Mẹ đã cho đời con ngọt ngào tình mẹ
Cay đắng, nhọc nhằn phần mẹ, mẹ ơi!
Lúc đi xa con nhớ mẹ, nhớ nhà
Nhớ cá kho khô, canh rau đay mẹ nấu

Dù con chưa từng trải
Nhưng rất hiểu mẹ ơi!
--------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét