CHÚA CHỮA CHÀNG PHUNG.
Một chàng phung hủi gặp Ngài
Giữa đường quỳ xuống vật nài xót thương:
“Nếu Ngài mà muốn, bệnh đương
Tức thì lành, sạch tựa dường sơ sinh”
Giê-su nghe nói thương tình
Đưa tay đụng chạm vào mình anh ta:
“Sạch đi, Ta muốn thế nha”
Lời vừa phán dứt, thịt da mượt mà
Giê-su căn dặn anh ta:
“Giữ mồm giữ miệng, rầy rà có khi
Nhưng theo luật dạy thực thi
Mô-sê đã buộc dâng gì xưa nay
Và trình Tư Tế biết ngay
Anh nay đã sạch từ rày về sau”
Vừa ra khỏi đó lau chau
Anh đi loan báo rất mau về Ngài…
Giê-su không thể công khai
Vào thành nên phải dặm dài gió sương
Chọn nơi hoang vắng thê lương
Thế mà dân khắp ngã đường kéo sang
Vây quanh lấy Chúa rộn ràng
Để nghe Chúa dạy Lời Vàng cứu dân.
*
* *
Thường nghe vâng phục là cần
Chàng phung xưa chẳng ngại ngần, bất tuân
Chọn đường khó nhọc gian truân
Vì bừng lửa mến gió xuân trong lòng
Loan tin anh những ước mong
Danh Ngài cả sáng để hòng đáp ân:
“Giê-su cứu độ nhân trần
Đường duy nhất, thật, tối cần về Cha”
-------------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng (CN 6 TN-B) (Mc 1, 40-45)
CHÚA DẠY NGUYỆN CẦU
Hôm nay Chúa dạy nguyện cầu
Đậm đà hai tiếng khởi đầu: Lạy Cha
Trẻ đang thưa gởi người già
Dẫu đầy tôn kính mặn mà mến yêu
Thần minh chí Thánh cao siêu
Hóa nên gần gũi sớm chiều thân thương
Cùng nhân loại Đạo cương thường
Cha con, phụ tử miên trường keo sơn
Lạy Cha, nguyên lý nguồn cơn
Kéo theo đạo nghĩa thiệt hơn loài người
Nhân loại: Huynh đệ mười mươi
Thế trần hạnh phúc sáng tươi cuộc đời.
Ôi, kinh “Lạy Cha” rạng ngời
Còn lời kinh nguyện tuyệt vời nào hơn!
Cất lên Quỷ oán Ma hờn
Thiên Thần hoan hỉ thế nhơn nhảy mừng
“Lạy Cha” rộn rã tưng bừng
“Chúng con” cảm động rưng rưng nghẹn ngào.
---------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
Tay roi, tay gậy dẫn đầu
Non xanh gió mát, lũng sâu suối ngàn
Đồng xanh no thỏa bình an
Gậy, roi ngăn thú, giữ đàn chiên ngoan
Cùng ăn cùng ngủ, hợp đoàn
Hiểm nguy tất tả lo toan mọi bề
Chiên lành, chiên ghẻ, chẳng chê
Ngày mưa tháng nắng đi về có nhau
Đàn chiên muôn vẻ muôn màu
Chúa chiên một dạ trước sau nhân từ
Đàn chiên con được con hư
Chúa chiên yêu quý chỉ như mỗi mình(*)
Yêu cho đến độ hy sinh
Yêu cho đến nỗi nhục vinh chẳng màng
Chúa chiên tột đỉnh cao sang
Nên Chiên-sát-tế phũ phàng vì yêu
Chúa chiên muôn thuở huyền siêu!
************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Như chỉ duy mình ta trên đời
CHÚA ĐÒI MÔN ĐỆ
Thấy người theo Chúa rất đông
Chúa quay lại bảo: “Ai không bỏ mình
Vợ con, cha mẹ, thâm tình
Tự mình mang vác khổ hình theo Tôi
Không làm môn đệ được rồi!
Muốn xây tháp lớn phải ngồi tính toan
Khả năng có thể chu toàn
Kẻo ra dang dở khôn ngoan còn gì?
Vua nào giao chiến chẳng khi
Xem ta một vạn chống thì hai không?
Bằng không, giao hảo hòa đồng!
Ai không từ bỏ, đèo bồng đa mang
Môn đồ kiểu ấy chẳng màng!”
Chúa đòi môn đệ đá vàng phân minh
Thế gian phải chết phần mình
Sống là cho Chúa trọn tình thủy chung
Xứng người môn đệ bao dung
Thầy sao trò thế hào hùng biết bao
Chông gai đợi bước anh hào
Gian nan thử thách thấp cao một đời.
---------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
CHÚA HẰNG KỀ CẬN
Em-mau thất vọng ngày xưa
Bây giờ đại dịch(*) cũng thừa hoang mang
Gian nan thử thách đá vàng
Còn nhờ ơn Chúa soi đàng đỡ nâng
Nhiệm huyền mờ mịt chín tầng
Ba đào ai dễ xin vâng lòng Trời!
Đường trần phải bước chơi vơi
Buông xuôi lắm kẻ rụng rời tâm can
Đồng hành Thánh Thể ủi an
Dịu dàng Lời Chúa bảo ban sớm chiều
Sợ chi bão tố cuồng triều
Sợ gì kiệt mỏi liêu xiêu đường dài
Tín trung Chúa chẳng đơn sai
Quan phòng Ngài đã an bài huyền vi
Em-mau xưa Chúa cùng đi
Dịch(*) nay Chúa chẳng dễ chi xa rời
Xin cho con suốt một đời
Tin yêu phó thác tình Trời bao la
Vui, buồn, sướng, khổ, nhận ra
Chúa hằng kề cận sâu xa nhiệm mầu.
***********
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Corona virus2
NGÀI LÀ CÁNH CỬA
Tự tình làm Cửa chuồng chiên
Làm thân Mục tử dịu hiền khoan dung
Tay roi, tay gậy oai hùng
Đồng xanh suối mát vẫy vùng thảnh thơi
Ngài là cánh Cửa lên Trời
Ai vào Cửa ấy một đời hồng ân
Thỏa thuê ân điển Thánh Thần
Dầu muôn thử thách đường trần bình an
Tiệc ngon bày sẵn đầy bàn
Rượu nồng thịt béo tràn tràn no say
Thần lương ban phát ngày ngày
Đường quê bổ sức khách đày long đong
Ơi Chàng-Mục-Tử con mong
Duy Chàng mới thỏa tấm lòng khát khao
Quân vương bởi tự Trời cao
Con Đường chân lý ngọt ngào hằng sinh.
************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
CHÚA LUÔN ĐỒNG HÀNH
Xe đến lưng chừng đèo
Phía trước dốc cheo leo
Bên vực sâu chóng mặt
Đèo ơi, quá hiểm nghèo
Những vực sâu vô hình
Những hiểm hoạ thình lình
Đường đời con đâu thấy
Bao ma quỷ rập rình
Tay Chúa dắt đưa con
Dù là đỉnh chon von
Dù vực sâu hun hút
Nhạc lòng con véo von
Đường đèo như đường đời
Tình Chúa luôn gọi mời
Tin, yêu và phó thác
Trên đường về quê Trời
Đường đời bao nguy nan
Tình Chúa luôn chứa chan
Cùng đồng hành với Chúa
Chẳng có chi phàn nàn.
------------------------
Con đèo dốc ngược cheo leo
Là đường Thánh Giá con theo chân Người
Có hoa, cũng có máu tươi
Lẫn trong tiếng khóc, tiếng cười hân hoan
Thênh thang đường lớn huy hoàng
Dẫn vào hư mất hoàn toàn diệt vong
Con đường gian khó chẳng cong
Đường qua cửa hẹp Chúa mong con vào
Con Đường là Chúa Muôn Cao
Cho người lạc lối khát khao tìm về
Đường trần ai đến Can-Vê
Rũ bỏ gồng gánh nặng nề nghỉ ngơi.
--------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét