CHÚA NHẬT LỄ MÌNH MÁU THÁNH CHÚA
HUYỀN SIÊU
NHIỆM TÍCH.
Đơn sơ chút Bánh không men
Đậm đà chút rượu nho hèn nồng say
Thần minh tự hạ thế này
Loài người cao ngạo dạn dày biết bao!
Huyền siêu nhiệm tích muôn
cao
Ẩn mình Bánh Rượu, ngọt ngào
Thần lương
Phi thường cho đáng phi thường
Yêu thương đến độ yêu thương
chẳng từ
Ngày xưa, còn bậc Tôn sư
Ngày nay, nhà Tạm ẩn cư mọn
hèn
Quạnh hiu này chút ánh đèn
Bình minh muốn tỏ đêm đen thế
trần
Tình Yêu vẫn đứng tần ngần
Đợi chờ con đến ân cần hỏi
han
Hai ngàn năm lẻ thế gian
Hồng ân mời mọc trao ban
vĩnh hằng
*********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
TIẾNG LÒNG
Mắt đã thấy muôn gối quỳ bái
phục
Tai đã nghe triệu triệu tiếng
tung hô
Sao lòng con vẫn khắc khoải
mơ hồ
Vẫn khát khao về vô cùng, vô
tận!
Đã có biết bao nhiêu là danh
hoạ
Có hàng ngàn, hàng vạn khúc
thi thiên
Để vinh danh Thiên Chúa rất
uy quyền
Bao nhiêu khúc ca vàng đồng
dâng tiến
Dù bừng bừng khi hát bài chúc
tụng
Dù lâng lâng ngâm ngợi khúc
ca khen
Mà hình như chưa thoả mãn
trong lòng
Mà hình như vẫn hoài tâm vọng
tưởng
Con ước...mượn bút thần từ
thiên quốc
Con ước...xin mực thánh chốn
thiên cung
Và ăn chay thanh tẩy hết bụi
trần
Hồn thanh thoát, nhẹ nhàng
con xuống bút
Đợi một chút, vì con cần hiệp
nguyện
Cùng cơ binh thần thánh chốn
linh thiêng
Xin Thánh Linh thiện hảo
xuống tâm hồn
Và thiên ý bừng bừng lên
thiêu đốt
Ôi! Thi thiên là thơ...từ thượng giới
Thơ nhiệm mầu, thơ chúc tụng,
tôn vinh
Mà thế nhân thì bất lực ngôn
từ
Thân hữu hạn hoài mong về
tuyệt đối
Nên con nói: "Ôi, thân con khốn nạn"
Tay nhớp nhơ đòi cầm bút
thiên cung
Lưỡi ố hoen hòng ca tụng Chúa
Trời
Tâm đã loạn thì ý tình cũng
loạn!
Sê Ra Phim than hồng xin hãy
gắp
Đặt trên tay, đặt trên lưỡi
con đây
Tẩy sạch trong mọi ô uế phàm
trần
Và...thơ trời reo lên như
suối nhạc
Và thơ trời ngân rung lên
thánh thót
Khúc hoan ca tán tụng đến
thiên thu
Khúc tri ân sâu thẳm đáy tâm
hồn
Khúc ngọt ngào bao la tình
Thiên Chúa
Ôi, Thiên Chúa, Đấng ba lần cực Thánh!
Mà vinh quang chói lói khắp
cao xanh
Mà trí khôn suy không thấu,
không cùng
Nên sẽ...chẳng thơ nào ca
tụng nổi!
Nên con biết khúc thi thiên
tuyệt diệu
Chỉ rung lên trong chính cõi
lòng con
Cõi thiêng liêng Chúa dựng
giống hình Ngài
Thì ý lạ, từ hay là bèo bọt!
Thế cho nên, hồn tôi ơi, im
tiếng
Vất bút đi cho lắng đọng hồn
thơ!
Lắng nghe trong sâu thẳm
tiếng tơ lòng
Rung khe khẽ khi hồn thơ chạm
nhẹ
Và trong thoáng phút giây im
ắng ấy
Là Vô Cùng khẽ chạm đến Thời
Gian
Là Thánh Thiêng giao tiếp với
Phàm Hèn
Là thi thiên đạt đến tầm đỉnh
điểm!
Và Thiên Chúa muôn trùng
trùng siêu việt
Là vô cùng, và hằng hữu,
thánh thiêng
Ngự trị trong nguồn ánh sáng
siêu phàm
Và rúng động...vì hồn con
thổn thức!
----------------------------------------------
Giuse Nguyễn văn Sướng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét