THƠ: ĐỂ CHO NGÀY ẤY LỤI TÀN





ĐỂ CHO NGÀY ẤY LỤI TÀN

“Để cho ngày ấy lụi tàn”(*)
Gióp xưa thảm thiết than van một thời
Giữa chừng dang dở cuộc chơi
Trớ trêu phận mỏng rớt rơi lệ sầu

Khổ đau: Bí nhiệm cao sâu
Đắng lên tràn chén vườn Dầu đêm xưa
Chừng như hạt nhỏ lưa thưa
Đẫm đầy cuộc sống sớm trưa kiếp người

Gian trần sự Dữ trêu ngươi
Bình an chửa chín đã mười nhiễu nhương
Nhiệm huyền sao chỉ một Đường
Sao là Thập Giá tang thương, lạ kỳ

Trùng trùng sâu thẳm huyền vi
Xin cho được thấy những gì con tin
Tin dù chẳng được thấy nhìn
Neo Thần, Đá Tảng còn vin cậy nhờ

Giữa cơn thống khổ ngu ngơ
Giữa bao cuồng nộ trơ vơ cuộc đời
Khổ đau chẳng phải đùa chơi
Vượt qua Thánh Giá thấy Trời vinh quang.

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Sách Gióp (Ông Gióp đã kêu trong cơn thống khổ)




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét