THƠ: KHẮC VƯỜN DẦU DẰNG DẶC







KHẮC VƯỜN DẦU DẰNG DẶC

Trong cơn đau giữa đêm trường thao thức
Con nằm dài nhìn giấc ngủ trôi xa
Từng phút giây từng phút kéo khề khà
Một mình con âm thầm, một mình Chúa

Tiếng khuya hóa tiếng đồng hồ: Tiếng búa
Khắc vườn Dầu dằng dặc: Khắc thiên thu
Trời trăng sao trong vắt chẳng sương mù
Địa cầu lẽ chỉ mình con cô độc!

Tường vôi cũ lổ loang nhiều vệt mốc
Tiếng thở đều vợ cực dáng co ro
Con đi xa tiền gởi mấy nhằm nhò
Ba mươi đã gái ngoan còn lẻ bóng

Chút Đức Tin mỏng dòn nào ngưng đọng
Lệ ngập ngừng nhẹ rớt giữa đêm đen
Giê-su ơi xin nâng đỡ phận hèn
Kẻo điên loạn con nghiến răng nguyền rủa

Xin dẫn dắt về tinh tuyền một thuở
Thấy hoa Hồng trong giọt máu Can-vê
Chén Nho say cơn thở dốc nặng nề
Và Thánh Giá, cửa đường vào Thiên quốc

Trong gian truân mới hay bài chưa thuộc
Thánh một giờ, đâu dễ Thánh quanh năm
Chút huyền vi đã trô trố chằm chằm
Đường khổ giá vẫn muôn đời mầu nhiệm

Anh hàng xóm nổ xe đi dọn tiệm
Chuông nhà Thờ còn chưa vẳng không trung
Một đêm đen trăn trở giữa mịt mùng
Một đêm trắng, của thành tâm dâng Chúa.

******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét