THƠ: BỐN TRĂM NĂM HỒNG ÂN







BỐN TRĂM NĂM HỒNG ÂN


Bốn trăm năm bể dâu cùng đất nước
Cảnh sao dời vật đổi thấy thêm thương
Ngẫm Hồng ân Chúa ban tặng lạ thường
Lòng kính ngưỡng đầy dâng trào huyết quản

Bốn trăm năm xa xưa thời ly loạn
Động lực nào thôi thúc bước chân Ai
Vượt trùng dương bao sóng gió dặm dài
Đến mảnh đất quê hương đầy xa lạ

Bước ra đi, ngày về cầm như đã!
Phó tương lai vì lý tưởng Thần Linh
Đất khách xin dâng mạng sống tận tình
Hòng gieo vãi Tin-Mừng-Ơn-Cứu-Độ

Mạng chẳng kể, bạc tiền chi phấn thổ
Cửa nhà xưa, quê hương cũ chia ly
Mẹ cha thương, anh em mến phân kỳ
Ngày gặp lại có chăng là Thiên quốc

Chịu tình yêu xứ quê người cầm buộc
Noi gương Thầy Chí Thánh chết đau thương
Làm chứng nhân rao giảng khắp dặm đường
Và cái chết chứng minh về Đạo thật

Bốn trăm năm rỡ ràng như mặt nhật
Tổ tiên xưa bao trân quý đi theo
Cha ông xưa bao quản mấy ngặt nghèo
Lớp trước ngã lớp sau đồng đứng dậy

Tin Mừng Thánh không thể nào che đậy
Hạt gieo rồi mầm vươn lớn xanh tươi
Bốn trăm năm người loan tiếp bao người
Cây Giáo hội Việt Nam hồn nương náu

Bốn trăm năm vui mừng giờ con cháu
Gia tài này chia sẻ khắp muôn dân
Nhận nhưng không, mang phát lại ân cần
Theo dấu bước cha ông đời quảng đại

Bốn trăm năm vui mừng ngồi nhìn lại
Bao người gieo bao người gặt lao công
Nguyện tương lai luôn ý hợp tâm đồng
Xin Thiên Chúa tuôn tràn ơn phù giúp.

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét