THƠ: HUYỀN NHIỆM






HUYỀN NHIỆM

Tôi hiện hữu không quyền tôi tự quyết
Chút thời gian và một chút không gian
Đến rồi đi muôn thuở miễn luận bàn
Mà đâu đến và đi đâu: Huyền nhiệm!

Ngày vừa tận thì đêm về độc chiếm
Hết mưa dầm lại nắng gắt cân phân
Ai vô tư không tự hỏi đôi lần
Bao định luật, Nhiệm-mầu nào xếp đặt?

Điều giản dị chắc gì thường nắm bắt
Mà cân đo đong đếm những cao siêu
Khi lắng tâm nhìn nắng tắt bao chiều
Nghe kỳ diệu len sâu vào hiện hữu

Bàng bạc khắp bao la về Vĩnh Cửu
Từ vĩ mô cho chí đến vi mô
Tuyệt hảo thay không một chút hồ đồ
Ai dám bảo Tự Nhiên là vô trí!

Xin cúi mình thẳm sâu về huyền bí
Trước Cao Quang tâm trí hóa đêm đen
Cho mơ hồ và xác quyết đan xen
Và để mặc tơ lòng trào cảm xúc

Tôi hiện hữu trong hình hài huyết nhục
Để suy tư chìm tận cõi tâm linh
Dịu ngọt thêm huyền nhiệm xuống ân tình
Hồn hữu hạn nâng tìm tình Tuyệt Đối
    ---------------------------------------
  Giu-se Nguyễn Văn Sướng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét