THƠ: SÁNG HÔM ẤY








SÁNG HÔM ẤY

Sáng hôm ấy vầng Dương chưa kịp ló
Trời còn mờ, sương lạnh vẫn chưa tan
Người nữ kia đã tất tả đi tràn
Lên viếng mộ ông Thầy, ngôi mộ mới.

Bà thấy gì Ma-ri-a Bà hỡi
Tảng đá to bít mộ đã lăn ra
Ai tin chăng chuyện mơ hoảng đàn bà
Thầy sống lại? Hay người vào lấy xác?

Thấy gì không, hai Tông đồ ngơ ngác
Thầy đi đâu? Băng vải vẫn còn đây!
Tấm khăn che xếp cuốn để góc nầy
Ngôi mộ trống…lòng hoang mang bỏ ngỏ.

Con mới chết mộ còn chưa kịp cỏ
Sao ở nhà, sáng ấy chẳng nôn thăm
Sao lặng thầm chẳng mong ngóng đăm đăm
Vì Con sống…đã về và Mẹ biết?

Sáng hôm ấy bao tâm tình tha thiết
Chuyện phi thường vĩ đại dễ ai tin
Chuyện kinh thiên động địa dẫu tận nhìn
Sáng hôm ấy muôn đời còn kể lại.

Sáng hôm ấy Tử Thần đà đại bại
Con rắn xưa đầu bẹp dưới chân Ai
Và Tin Vui truyền theo gót miệt mài
Sáng hôm ấy muôn đời còn kể lại.
    --------------------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét