THƠ: ĐẮNG LÊN TRÀN CHÉN







ĐẮNG LÊN TRÀN CHÉN

Sương đêm đẫm ướt đôi vai
Sao mồ hôi máu chảy dài trở trăn
Sầu ghi đậm trán vết hằn
Buồn cho giọt lệ ngược lăn trong lòng
Gối quỳ đã mỏi lưng cong
Tâm tư trĩu nặng ai đong mà đầy
Đêm trời dầy đặc từng mây
Trăng sao khép mắt gió gầy khép môi
Vẳng trong xào xạc núi đồi
Tiếng lòng nhẹ thoảng bồi hồi canh thâu
Đắng lên tràn chén nhiệm mầu
Đêm đen một thuở Vườn Dầu khắc ghi.
      ----------------------------------
        Giu-se Nguyễn văn Sướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét