THƠ: QUAY ĐẦU LẠI






QUAY ĐẦU LẠI


Ảo phù vân vẫn bày trò lừa phỉnh
Tối mắt người mê muội đỉnh giàu sang
Mồi vinh hoa bả phú quý trái ngang
Xui giành giật còn kể gì thủ đoạn

Kìa thiêu thân quay cuồng trong điên loạn
Thà huy hoàng rồi chợt tắt trăm năm
Nọ phù vân thêu dệt tợ trăng rằm
Cơn gió thoảng ngậm ngùi vào quên lãng

Đời là giấc vô thường trôi lãng đãng
Mà trói người tròn kiếp vẫn không tha
Giữa bao la đường không lối về nhà
Phù hoa hỡi phù hoa, phù hoa cả

Một đời người ngược xuôi còn tất tả
Để một đời tay trắng vẫn về không
Hạt bụi nào rơi rụng giữa mênh mông
Còn chi đó còn chi đời hư ảo!

Quay đầu lại để cho hồn thơm thảo
Lắng đọng lòng nghe vọng tiếng thiên thu
Địa đàng xưa nổi rõ giữa sa mù
Đường quê cũ hân hoan dồn nhịp bước.
-----------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét