THƠ: SAO NỠ BỎ CON





                         SAO NỠ BỎ CON
 
Con đang êm ấm ở cung lòng
Đâu biết đời mình quyết định xong
Trách nhiệm không ai nhìn nhận cả
Mẹ, Cha, bỏ mặc chẳng hoài mong.

Cuộn mình con cố tránh cho xa
Dao kéo thọc sâu quyết chẳng tha
Yếu ớt con không đường tự vệ
Con là núm ruột Mẹ và Cha!

Lạnh lùng nhát kéo cắt chân tay
Bóp vỡ đầu con chẳng nhíu mày
Họ cắt con ra thành mảnh vụn
Cha ơi, Mẹ hỡi, thảm thương thay.

Hồn oan oán khí ngất trùng trùng
Theo gió toả lan phủ mịt mùng
Văng vẳng canh khuya sầu tịch mịch
Nặng nề hôn ám cả không trung.

Sinh thành dưỡng dục chín cù lao
Cha Mẹ ơn thiêng sánh ví nào
Thiện ác đáo đầu chung hữu báo
Mẹ Cha, sao nỡ bỏ con sao!
-------------------------------------------------

     Giu-Se Nguyễn văn Sướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét