THƠ: EM





  EM

 Ta chỉ dám đánh em...trong mộng mị!
Bởi muôn đời ta chẳng phải vũ phu
Em điệu đà, em ngang chướng, kiêu căng
Ta đã biết ta thua từ nhập cuộc.

Ta thảm quá, ta ngây ngô, khờ dại
Lỡ yêu em, nường yểu điệu thanh tao
Ngày qua ngày, đêm tiếp nối hư hao
Nam tử hán, ta đành xin qui phục!

Em đàn bà, là...cây đàn muôn điệu
Ta ngây thơ, ta chỉ biết điệu yêu
Nên khi em, em chuyển điệu...đàn bà
Ta bối rối, hãi hùng đành thua cuộc!

Nụ hồng quí, nụ hồng nhiều gai nhọn
Em điệu đà, gai càng nhọn vết đâm
Ta yêu em xốc nổi đến không ngờ
Đành lãnh đủ một gai đâm lút cán!

Em ỷ...yếu, nhè ta ăn hiếp mãi
Chúa cũng cười, ráng nhịn nữa đi con
Hỡi cô nường xin cô cứ đa đoan
Để mãi mãi là...cây đàn muôn điệu!

-----------------------------------------
    Giuse Nguyễn văn  Sướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét