THƠ: CON LÀ BA CỦA DĨ VÃNG






     CON LÀ BA CỦA DĨ VÃNG


 Ba viết bài thơ trải lòng trang giấy
Chẳng để làm gì, chỉ viết…thế thôi!
Nước mắt chảy xuôi bất khả phục hồi
Con nước xuôi dòng rồi con sẽ hiểu.

Ba nhớ ông xưa, nghẹn ngào khúc điệu
Ví phỏng thời gian quay ngược, chao ôi!
Con là Ba của dĩ vãng xa xôi
Của những cực lòng ông con đã gánh.

Chữ "Nhân chi sơ thiện là bổn tánh"
Ba tin lá úa rụng xuống cội xưa
Tình Ba yêu con chẳng lẽ bằng thừa?
Con sẽ khôn dần theo ngày con lớn.
                             
Khôn lớn không còn buông tuồng quá trớn
Khi đã khôn nhiều thì con cũng ngoan
Định mệnh của con hướng Thiện-Vẹn-Toàn
Vì được tạo thành như hình ảnh Chúa.

Ba đã là con dại khờ một thuở
Con sẽ thành Ba đầy ắp thương yêu
Quá khứ ngu ngơ ai chẳng ít nhiều
Vì thế Ba yêu dù con bất hiếu.

Vì thế Ba yêu giờ con chưa hiểu
Ôi người cha của ngày mai lớn khôn
Của những yêu thương, dung thứ ngập hồn
Hình ảnh tuyệt vời tình Cha-Thiên-Chúa.
   -------------------------------------
  Giu-se Nguyễn văn Sướng. 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét