THƠ: CHÚA THẾ ĐẤY



CHÚA THẾ ĐẤY.

Chúa thế đấy, Chúa là như vậy đấy
Gần rất gần mà xa quá vợi xa
Trong vòng tay ôm huyễn hoặc bao la
Sáng huy hoàng là đêm đen dầy đặc.

Khi cô đơn hồn tìm về bên Chúa
Bóng trên tường buông lắng giọng trầm ngâm
Tơ lòng chùng cung điệu hạ âm ngân
Gió thở dài Chúa là như vậy đấy.

Chúa cao siêu trong các nhà Thần Học
Và thật gần khi bà mẹ cầu kinh
Góc khuất nào trong đêm tối tâm linh
Hồn mò mẫm giữa cao quang mầu nhiệm.

Bao băn khoăn khi giác quan mù mịt
Bao ngôn từ bất lực với Vô Biên
Cho Đức Tin làm thành lũy trung kiên
Chúa thế đấy! Chúa là như vậy đấy!

 
Có cánh bướm, Chúa không là cánh bướm
Thoáng hương say, Chúa chẳng thoáng hương say
Ngấn cổ nào sợi tóc vấn vương bay
Tim  lỗi nhịp bâng khuâng chiều hạ tím. 

Sao Chúa lại thánh thiêng vô cùng tận!
Để con người tìm kiếm với gian nan
Sao con người nhỏ bé giữa không gian
Mà tâm hồn mênh mông hơn vũ trụ.

Sao Chúa dựng xác thân là bụi đất
Giống hình Ngài Chúa thổi phú hồn thiêng
Cho con người hướng vọng đến vô biên
Và rung cảm về nguồn Chân, Thiện, Mỹ.

Chúa thế đấy, Chúa là như vậy đấy
Nên Danh Ngài mãi mãi vẫn là “TA”
Chúa giản đơn trong bí nhiệm sâu xa
Chúa thế đấy, Chúa là như vậy đấy.
     ----------------------------------
    Giu-se Nguyễn văn Sướng


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét