ĐÔI MẮT
Dùng dằng
kẻ ở tiễn người đi
Ngàn lời
muốn nói sao câm nín
Chỉ thấy
rưng rưng lệ ướt mi.
Người bước
lên xe tránh mắt ai
Người còn ở
lại lệ tuôn dài
Xe đà
chuyển bánh sao còn đứng
Dõi mắt
trông theo dáng miệt mài.
Có lẽ người
đi mãi vấn vương
Nỗi sầu ly
biệt mắt ai thương
Nên người ở
lại chưa quay gót
Cố níu mơ
hồ một chút hương.
Kẻ ở người
đi , chuyện thế nhân
Tình cờ
chứng kiến dạ bần thần
Buồn vương
lên mắt màu sương khói
Lặng lẽ về
theo những bước chân.
----------------------------------------------
Giu-se Nguyễn văn Sướng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét