THƠ: DẠI KHÔN, KHÔN DẠI & TRẢ VỀ ĐỀN THÁNH



THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 32 THƯỜNG NIÊN NĂM A




DẠI KHÔN, KHÔN DẠI

Năm cô dại, năm cô khôn
Mười cô mười tấm Linh hồn đẹp xinh
Năm khôn sống rất chân tình
Năm cô khờ dại sống khinh một đời

Khôn khôn dại dại tính trời
Hay khôn hay dại cuộc chơi thế trần?
Đèn không dầu, tắt dần dần
Đèn thêm dầu cháy mười phần sáng hơn

Năm khôn suy tới nguồn cơn
Năm dại ăn xổi mặc trơn biếng lười
Dại khôn, khôn dại trêu ngươi
Tưởng khôn hóa dại nực cười dương gian

Khôn anh ích kỷ, an nhàn
Dại tôi mua việc, gian nan giúp người
Dầu khôn: Lời sống mười mươi
Dầu khôn: Đức ái tươi cười giúp nhau

Thấy người hoạn nạn mà đau
Thấy người hư mất mau mau dẫn đường
Năm khôn năm dại đôi phương
Nước Trời mầu nhiệm yêu thương đứng đầu

Đời người vắn vỏi không lâu
Đem đèn nhớ lấy đem dầu tình yêu
Hai điều thâu tóm Mười điều(*)
Dại khôn, khôn dại sớm chiều gắng lo.

******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
   (*)Mười Điều Răn




TRẢ VỀ ĐỀN THÁNH


Cơn giận Thánh bừng bừng khi Cứu Thế

Đuổi bò chiên ra khỏi chốn linh thiêng

Lật đổ tung bàn đổi chác bạc tiền
Và nghiêm nghị răn đe cùng dạy dỗ

Lần duy nhất tâm tình Người để lộ
Khi Đền thờ ra ô uế tang thương
Chốn oai nghi thành buôn bán một phường
Nhà Chúa đã không còn nơi cầu nguyện

Nơi quyền uy và tình yêu hòa quyện
Nơi phàm trần và thiêng thánh giao thoa
Nơi Trời cao và Đất thấp giao hòa
Nơi con cái tâm tình cùng Cha cả

Trả Xê-da bon chen và nghiệt ngã
Trả yêu thương về Thiên Chúa thương yêu
Trả xinh tươi về Thiên Chúa mỹ miều
Trả Đền Thánh về đúng nơi phụng tự.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng