THOẢNG HIỆN CAO QUANG
Dấu vết Trời cao bỏ lại đây
Mênh mông đất ngóng nhớ nhung đầy
Ngày mờ bóng nhạn đêm tăm cá
Bàng bạc mơ hồ vẫn phủ vây
Thoang thoảng hoa xinh ướp đẫm hương
Quen quen lạ lạ giữa con đường
Lung linh cánh bướm tình ngơ ngẩn
Thổn thức hồn vương ý lạ thường
Ừ phải, ừ không, quá nhiệm mầu
Bài ca tạo vật ấy cao sâu
Xui lòng thảng thốt bao hoài niệm
Biết đến bao giờ cõi bể dâu!
Là Thiện, là Chân, là Mỹ sao?
Trong trăng, trong gió gợn lao xao
Tiếng thơ, điệu nhạc đầy run rẩy
Thực tại mong manh đến ngọt ngào
Họ bảo người là Thiên-sứ xưa
Đọa đầy cõi thế chốn đong đưa
Hồn luôn tưởng vọng quê trời cũ
Khắc khoải hoài mong mấy chẳng vừa
Bất chợt tơ lòng ai khẽ rung
Ý thơ rón rén chạm Vô Cùng
Thời gian ngưng lại chờ khoảnh khắc
Thoảng hiện Cao Quang giữa mịt mùng.
***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
CHÚA LÀ NHƯ VẬY ĐẤY
Ôi Thiên Chúa, sao Ngài như thế nhỉ!
Để con người mặc cả(1) trước Thiên Ân
Cò kè lâu vẫn kiên nhẫn ân cần
Ai buộc Chúa phải nghe người đề nghị?
Chúa không đến trong uy hùng hiển trị
Giữa nộ cuồng đất động bão điên lay
Lửa đốt thiêu hừng hực táp ngang mày
Chúa đến giữa hiu hiu làn gió mát(2)
Chúa chỉ thử Áp-ra-ham tế sát(3)
Lại thật trao chính Con Một yêu thương
Trần truồng treo Thập Giá để làm “Đường”
Sao như thế, Hóa Công ơi, tuyệt diệu!
Thế nhân có là gì Ngài quá hiểu
Con người đáng là chi để bận tâm
Huyền nhiệm sâu rên thành tiếng âm trầm
Không lý giải chỉ tơ lòng rung động
Thực-Tại sâu mơ hồ là ảo mộng
Cao-Quang ngời cho tăm tối mông lung
Ngước mắt lên chỉ bí nhiệm trùng trùng
Vẳng cao cung Chúa là như vậy đấy.
****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(1)
Áp-ra-ham xin cho Thành Xơ-đôm
(2)
Chúa đến với Tiên-tri Ê-li-a
(3)
Áp-ra-ham sát tế I-sa-ác
KHI HIỆN TẠI LÀ XIN VÂNG
Khi Thần-sứ đạt truyền lời đề nghị
Mẹ khiêm nhường thưa một tiếng “Xin vâng”
Và trót đời Mẹ đã sống hiến dâng
Đâu được biết tương lai đầy bỉ cực!
Lửa thử vàng còn gian nan thử đức
Ân ban nhiều đòi buộc cũng cao sâu
Cuộc đời ta Chúa đặt để nhiệm mầu
Chẳng có chuyện tình cờ nào vướng phải
Nghĩa là “Nếu”, “Thì”… không cần sợ hãi
Trong tay Ngài muôn sự chính hồng ân
“Xin vâng” xưa, gương Mẹ dõi ân cần
Đẹp ý Chúa dù một đời thua thiệt
Khi hiện tại là xin vâng tha thiết
Bao ngỡ ngàng nhắm mắt thấy thiên cung
Thấy Ba Ngôi siêu vượt chốn cửu trùng
Cùng Thần, Thánh rập vang lời chúc tụng.
***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng