THƠ: THÀNH KIẾN KHINH KHI


TIN MỪNG CHÚA NHẬT 4 THƯỜNG NIÊN. C
 (Lc 4, 21-30)




                                         THÀNH KIẾN KHINH KHI

                                                               

Nghe Người, đều nhận rằng hay
Nhưng mà xuất xứ khổ thay…khó nhằn
Khó nghèo đeo đuổi tận căn
Con ông Thợ Mộc dạy răn nỗi gì!

Ở đời thành kiến khinh khi
Kể gì thành quả, kể chi đức tài
Tiên-tri đã chẳng một ai
Vinh quang hiển hách trên ngai quê nhà
Cho con đức Tin sâu xa
Vượt qua thành kiến nhận ra nhiệm mầu
Một lòng tìm kiếm Cao Sâu
Gối quỳ Chân-lý, cúi đầu Thánh-thiêng
Đường Sự Thật chẳng ngả nghiêng
Đơn sơ con mắt chẳng kiềng xuất thân.
     -----------------------------------
     Giu-se Nguyễn văn Sướng

THƠ: BAO GIỜ XUÂN BẤT TẬN


                                MỪNG ĐÓN TÂN XUÂN
                                        (QUÝ TỴ 2013)




BAO GIỜ XUÂN BẤT TẬN



Hoa lá rộ bừng lên khoe sắc thắm
Gió dịu dàng nâng mây trắng lên cao
Trời xanh trong tia nắng ửng hồng đào
Xuân mang đến cho đời bao ý nhị.

Tiếng chim hót đầu ngày khơi thi vị
Thoảng hương cau man mác sớm đưa xa
Đôi bướm say khóm cúc lượn la đà
Xuân dịu dịu say say hồn thi sĩ.

Đất với trời chung một niềm hoan hỉ
Người bên người náo nức khắp nơi nơi
Cám ơn xuân đã tô thắm cho đời
Rượu chửa uống mà ngất ngây quá thể.

Xuân trần gian chóng tàn còn như thế
Xuân vĩnh hằng nào ngóng đợi khát khao
Đến bao giờ xuân bất tận ngàn cao?
Bao giờ nhỉ xuân mãi xuân, xuân hỡi!
    --------------------------------------------
             Giu-se Nguyễn văn Sướng