THƠ: DẠI KHÔN, KHÔN DẠI và ĐỪNG CÓ GIẢ HÌNH



Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 32 Thường Niên A

DẠI KHÔN, KHÔN DẠI

Lại là khôn dại, dại khôn
Một đời cũng chỉ một Hồn mà thôi
Đong đưa nghiêng ngả, hỡi ôi
Bóng câu cửa sổ, nước trôi qua cầu
Dại khôn, khôn dại, nhiệm mầu
Trần gian một thuở, nông sâu mấy lần
Mười cô trinh nữ thanh vân
Năm khôn, năm dại cân phân đôi đường
Đèn, dầu cùng hướng một phương
Đèn, dầu hai ngả, đôi phường dại chưa!
Phù vân mê mải đã thừa
Thình lình Chủ đến mới chừa, kịp không?
Trần gian bao vạn ngày hồng
Vĩnh hằng tuột mất, mênh mông mịt mờ.
                  ******************
           Giu-se Nguyễn Văn Sướng

Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 31 Thường Niên A

ĐỪNG CÓ GIẢ HÌNH

Một đời nghễu nghện trên cao
Đao to búa lớn thét gào dân đen
Gánh to chất nặng vai hèn
Ngón tay chẳng đụng khá khen cho Thầy
Dạy lời công chính trên mây
Riêng mình chẳng giữ giỏi bầy thế thôi
Hộp Kinh nới rộng hỡi ôi
Kéo dài tua áo xứng ngôi vị mình
Ưa ngồi cỗ nhất rung rinh
Ghế đầu hội quán hiển vinh tranh giành
Thích người chào hỏi uy danh
Ráp-bi hiển hách tốt lành bậc trên...

Ai mà tự hạ, nâng lên
Tự nâng sẽ hạ, lẽ đền công minh
Thật lòng, đừng có giả hình
Nói lời phải giữ, trọng khinh đôi đàng.
******************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng