THƠ: MẸ GIÀ



MẸ GIÀ

Mẹ già như nước xuôi dòng
Như hoa héo rũ cho lòng con đau
Bóng câu cửa sổ lướt mau
Hoa kia héo rũ ngày sau lìa cành
Mẹ như sương sớm mong manh
Nắng lên sương mỏng tan nhanh lên trời
Ngọt ngào như tiếng à ơi
Ru con đầu bạc ngỡ đời ấu thơ
Xin đừng tỉnh, hãy là mơ
Cho hoa không héo cho thơ không buồn
Câu ca dao ngọt ngào tuôn
Mẹ là suối mát trong nguồn chảy mau
Mẹ như nếp mật, mía lau
Ba Hương chín nẫu ngày sau có còn
Tháng năm tuổi hạc mỏi mòn
Bông hồng cài áo con còn mẹ đây
Mẹ già là chuối chín cây
Mênh mang gió thổi đưa mây về ngàn
Con là nắng hạ chan chan
Cho trời lặng gió mây ngàn đừng trôi.
------------------------------------------
  Giu-se Nguyễn văn Sướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét