THƠ: XUÂN NAO XUÂN HẰNG?




XUÂN NAO XUÂN HẰNG?

Rộn ràng theo Tết, Hoa về
Mai, Đào, Hồng, Cúc, tứ bề sắc hương
Phải chăng viễn cảnh Thiên đường
Chốn Xuân đích thực miên trường Bồng lai!

Hoe hoe chút nắng ban mai
Se se chút gió gai gai cuối mùa
Ồn ào nhộn nhịp bán mua
Vội vàng xe cộ như đua, gầm gào

Dửng dưng nhìn cuộc chiêm bao
Xuân đi xuân đến, xuân nao xuân hằng?
Ơi, Xuân-bất-tận(*) hay chăng
Trần gian có kẻ khăng khăng ngóng Ngài.

**********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Chúa là mùa Xuân-bất-tận của con