CHÙM THƠ: THI CA TIN MỪNG (6)

 

CHẠNH LÒNG THƯƠNG

 

Không cần đòi hỏi lòng tin

Không chờ mở miệng kêu xin lẽ thường

Tin Mừng chép: “Chạnh lòng thương…

Người chết sống lại trên đường đem chôn!

Đám đông chứng kiến hoảng hồn

Chúa ban một đại Sứ ngôn cho đời…”

 

Chỉ cần Ngài phán một lời

Như xưa lúc dựng đất trời thênh thang

Chúa mang trả lại con vàng

Cho bà mẹ góa, dịu dàng, xót thương!

 

Ôi, Đấng mặc khải là “Đường”

Ôi, lòng thương xót phi thường Hóa Công

Chúng con, cát bụi hư không

Chúa cưng hơn Phượng hơn Rồng, nâng niu

Tri ân lòng Chúa mến trìu

Chúa là tất cả chắt chiu con tìm.

 

***************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  

CHAY TỊNH NHƯ CHÚA MUỐN.

 

Dân này thờ phượng bằng lời

Còn lòng chúng thật một trời cách xa

Ngày ngày chúng kiếm tìm Ta

Ăn chay khổ chế kêu la giả hình

Bất công hám lợi vô tình

Thế mà vỗ ngực là mình ăn chay!

Dỏng tai nhớ kỹ điều này

Dân Ta, Ta muốn lòng ngay dạ lành

Nhường cơm sẻ áo thực hành

Thấy người cơ nhỡ không đành khoanh tay

Việc lành dầu nhỏ làm ngay

Xót thương đồng loại đắng cay chẳng nề

Lau khô nước mắt ê chề

Ấy là chay tịnh vẹn bề Ta mong

Đừng xé áo nhưng xé lòng

Bề ngoài như thể bề trong một đường

Ăn chay như thế dễ thương

Hồng ân Ta phủ, tai ương Ta phòng.

--------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng.

 

CHẲNG QUA VÔ CẢM

 

Một chàng phú hộ cao sang

Một người nghèo khó lang thang bơ phờ

Nước sông nước giếng đôi bờ

Đời ông, ông sống mong chờ chi tôi

Không giả hình, chẳng đãi bôi

Nhà tôi cổng lớn ông ngồi không sao

Rồi đời tựa giấc chiêm bao

Đi qua cái chết, nghèo vào Thiên cung

Giàu tôi rơi xuống khốn cùng…

 

Đuổi xô, mắng chửi, thủy chung chưa từng

Chẳng qua vô cảm dửng dưng

Chẳng qua ích kỷ quay lưng mặc đời

Đường về xa tít mù khơi

Gương chàng phú hộ gọi mời ăn năn:

Biết bao thiếu sót cách ngăn

Biết bao vô cảm nguồn căn tội tình

Trước nhan Chúa hỏi giật mình

Anh kia, chị nọ xưa khinh đâu rồi?

Sống vì, sống với, hỡi ôi

Không ai hòn đảo nổi trôi một mình

--------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

 

CHẾT ĐỂ SINH SÔI.

 

“Lúa mì gieo xuống đất đen

Nếu không chết thối chúng bèn trơ đi

Chết để sinh lại diệu kỳ

Gấp trăm chẳng kể xá gì gấp đôi

Bo bo yêu lấy mình thôi

Là đành đánh mất than ôi mạng mình

Ai liều mạng dám hy sinh

Được lại sự sống hiển vinh đời đời

Ai mà phục vụ Thầy thời

Theo Thầy cuối đất cùng trời cao sâu

Thầy mà vinh hiển ở đâu

Kẻ theo Thầy cũng ngõ hầu kề bên

Ai phục vụ Thầy cho nên

Cha Thầy yêu quý trả đền lớn lao”

Chúa dạy thâm thúy xiết bao

Phận người ơn gọi sống sao trọn lành

Chết cho tội lỗi hôi tanh

Chính là sinh lợi hồn thanh bội phần

Sinh sôi ơn Thánh vô ngần

Giúp cho bao kẻ túng bần ơn thiêng

Lạy Cha cực Thánh cực Thiêng

Nghe Lời Cha dạy niềm riêng thỏa lòng

Hồn con hớn hở trông mong

Cha đâu con đó thong dong phận người.

------------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  

CHỈ CHÀNG MỤC TỬ ẤY

 

Tay roi tay gậy lên đường

Kìa Chàng Mục tử dễ thương dẫn đầu

Đàn Chiên chẳng phải lo âu

Đồng xanh suối mát lũng sâu non dài

Hành trang nào vác lên vai

Nắng sờn ngày sớm sương phai đêm trường

Chiên về từ khắp muôn phương

Cùng chung một đích chung Đường Giê-su

Ngàn xưa cho đến ngàn thu

Duy Chàng Mục tử lãng du dẫn đầu

Vai mang Thập Giá nhiệm mầu

Ngược xuôi tất tả cơ cầu vì Chiên

Đồng xanh là Thịt (*) hiển nhiên

Suối mơ là Máu (*) rửa tiền kiếp xưa..

 

Ôi, Chàng Mục tử con ưa

Chỉ Chàng Mục tử ấy (**) vừa lòng con.

 

**************************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*)   Mình Máu Thánh Chúa

(**) Chúa Giê-su Chúa chiên lành

 

CHỈ LÀ QUẢN LÝ

 

Tài năng, của cải, chức quyền

Chúa giao quản lý tùy duyên trên đời

Mọi điều ta được bởi Trời

Nhiệm mầu chứ chẳng khơi khơi sự thành

Chỉ là quản lý giao anh

Đừng lầm là Chủ, quyền hành tự tung

Phúc thay quản lý tín trung

Thi hành ý Chủ khiêm cung chuyên cần

Quản gia có nghĩa có nhân

Ngày sau Chủ đến dự phần hiển vinh.

--------------------------------

Giu-se Nguyễn Văn Sướng