THƠ: BÀI TẾ THI CẢM MẾN







BÀI TẾ THI CẢM MẾN

Từ muôn thuở quan phòng con Thi tế
Lòng bên lòng cho kề cận Cao Sâu
Để ngất ngây chiêm ngắm những nhiệm mầu
Hồn vì thế trong ngần tơ trời mảnh

Hồn vì thế vút cao ngàn cặp cánh
Thẳm từng không bỏ lại cả trăng sao
Vượt trùng khơi mặc muôn sóng dạt dào
Và lặn ngụp vẫy vùng trong huyền nhiệm

Hồn thấy Đấng mà muôn loài tô điểm
Giữa hiu hiu làn gió nhẹ mơn man
Dìu dịu trăng giãi sáng khắp non ngàn
Đưa thoang thoảng hương hoa tràn hơi thở

Bình minh sớm rực lên ngàn bỡ ngỡ
Lá trên cành rộn rã tiếng chim kêu
Bức tranh thêu tạo vật trải dàn đều
Cho khoảnh khắc đọng ngưng thành vô tận

Hồn Thi tế ngỡ ngàng điều cảm nhận
Biết ơn đầy khơi nức nở thành thơ
Ngân rung lên niềm cảm mến vô bờ
Vang vọng đến khắp tận cùng cõi thế

Lời bí nhiệm uy nghiêm chưa đặt để
Ý ảo huyền bát ngát đã cao xanh
Bài Tế thi là cả tấm lòng thành
Gieo thánh thót mê ly tràn ngây ngất

Bài Tế thi vươn lên từ cõi đất
Réo rắt nâng trần thế tới Thiên cung
Đưa khát khao hữu hạn chạm Vô cùng
Hồn run rẩy giọt lòng nào thổn thức.

**************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



THƠ: KHỔ GIÁ & CON ĐƯỜNG KHỔ GIÁ




THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 22 THƯỜNG NIÊN NĂM A



KHỔ GIÁ

Khổ giá đến một hôm khi thất nghiệp
Khổ giá về khi tai nạn vương mang
Khi ức oan mang vào cổ giữa đàng
Khi cay đắng nhận ra mình tay trắng

Đời sum họp chỉ riêng mình trống vắng
Con cãi cha, chồng vợ phút ly tan
Nghèo bám theo mãi tận lúc thở tàn
Bao mơ ước một đời không hiện thực!

Mầu nhiệm lắm khổ đau ngàn thường trực
“Sao lại tôi?” mà chẳng phải ai kia
Kiếp nhân sinh khổ đeo đẳng đầm đìa
“Đời bể khổ” quả không ngoa người hỡi

Thiếu Ánh Sáng thì tối tăm tìm tới
Không nhiệt về lạnh lẽo sẽ lên ngôi
Hạnh phúc xua cho bất hạnh ngược trồi
Sự dữ đến vì Sự Lành vắng bóng

Chân Thiện Mỹ Chúa là, đời mong ngóng
Trót đuổi xua giờ đau khổ phủ vây
Mừng vui lên vì Chúa nhận đọa đầy
Trả nợ hết bội tình A-đam cũ

Đường khổ giá con đường tình đầy đủ
Vác lên đi theo Chúa đến thiên cung
Vác lên đi hỡi môn đệ uy hùng
Con đường ấy Thầy đi bằng yêu mến

Đừng trốn chạy khổ đau khi nó đến
Khổ giá cần để luyện lọc hồn ơi
Khổ giá công cụ thánh hóa tuyệt vời
Gieo nước mắt gặt vui mừng hớn hở

 Qua khổ giá là vinh quang rạng rỡ
Tử nạn rồi đến hiển trị phục sinh
Đường chông gai cửa hẹp lối an bình
Đường khoảng khoát thênh thang đường hư mất

Chúa là Đường, ôi con Đường chính thật
Bước theo Ngài vui khổ giá ra khơi
Không nghiến răng nguyền rủa bão giông đời
Cuối trời thấy nhiệm huyền thiên đàng mở.

    ************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



CON ĐƯỜNG KHỔ GIÁ

“Theo Ta, vác khổ giá mình
Chẳng còn đường khác quang minh trên đời
Kẻ yêu mạng sống hỡi ơi
Là liều đánh mất một thời lập công
Vì Thầy, thiệt mạng, cậy trông
Đời đời được lại mênh mông phúc nhàn
Lãi lời muôn vạn thế gian
Linh hồn thiệt mất đồ gàn ích chi?”

Con đường khổ giá Chúa đi
Thế gian xem chẳng ra gì ngày nay
Buông tuồng hưởng thụ mới hay
Mới là sành điệu mới tay “Bố già”
Xe hơi dinh thự nguy nga
Cho lăn lóc đá kẻo mà một mai..

Kệ ai toan tính một hai
Con đường khổ giá theo Ngài có con
Xin ban một tấm lòng son
Hàng ngày bổn phận vuông tròn kiên trung
Mến yêu khổ giá đến cùng
Gương Thầy núi Sọ uy hùng không quên.

      ********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng