THƠ: GIÁO ĐƯỜNG BA MÙA DỊCH

 


GIÁO ĐƯỜNG BA MÙA DỊCH


Nắng đã tắt Giáo đường gầy mùa dịch

Tháp cao buồn im vắng tiếng chuông ngân

Hàng Sưa xanh trầm mặc đứng tần ngần

Nhìn những chiếc lá vàng rơi, xào xạc


Ngọc Lan nào thoảng hương đưa man mác

Màu chiều chùng màu trống vắng chia phôi

Tâm tư vương len lén chút bồi hồi

Huyền nhiệm cũ bốn mươi năm đại mạc


Sân Giáo đường cô đơn nằm ngơ ngác

Ghế đá mờ bụi phủ dấu hoang vu

Dãi phong sương hang đá đứng lù lù

Hiu hiu gió về theo cùng tịch mịch


Giáo đường gầy trải ba mùa đại dịch

Chiều chậm buồn nhìn nắng tắt nao nao

Đoạn trần ai đủ cay đắng ngọt ngào

Chút huyền ảo mơ hồ nào vẫy gọi.


*********

Giu-se Nguyễn Văn Sướng