THƠ: TIN: GIẢI THOÁT!






TIN: GIẢI THOÁT!

Hỡi con người “Nhân linh ư vạn vật”
Giải thích đi, Tôn giáo bởi do đâu?
Thần-minh kia sao tin có? Nhiệm mầu
Và ngay cả niềm Tin, chẳng phép lạ?

Ai cũng biết chứng minh là bất khả
Phạm trù “Thần” bao huyền bí, cao siêu!
Trí mông lung, hồn mờ mịt, trăm chiều
Vì đâu thấy Thần-minh mà đoan chắc

Nên đêm tối Đức Tin là dầy đặc
Rủn tay chèo ngàn sóng cả chơi vơi
Khi khổ đau về vây kín cuộc đời
Và tha hóa, vong thân, lời mai mỉa

Chút Đức Tin chở che ngàn độc địa
Dõi Con Đường(*) tìm Sự Thật(*) huyền siêu
Sự Thật ban nguồn Sự Sống(*) mỹ miều
Cao quang ấy rọi niềm tin sáng láng

Thần-minh thế, người “Linh” là chính đáng
Khát vọng này chẳng khao khát vu vơ
Đức Tin đây chẳng mê tín mịt mờ
Người tin thế vì Thần-minh là thế!

Tin giải thoát cho ta đời nô lệ (**)
Tin giữ lòng ngay chính giữa cong queo
Tin dẫn đưa xa khỏi chốn ngặt nghèo
Tin là chính hạt mầm căng sự sống.

*************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Lời Chúa Giê-su: Thầy là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống.
(**) Ai sống trong tội, kẻ ấy là nô lệ tội lỗi