THƠ: CHIỀU ĐỪNG XUỐNG VỘI



CHIỀU ĐỪNG XUỐNG VỘI


Nắng chưa tắt xin chiều đừng xuống vội
Đêm khoan về, chầm chậm  chút, đêm ơi
Cứ Thu thôi dù lá rụng tơi bời
Em sợ lắm, màu Đông buồn tang tóc

Để chút nắng còn tô hồng dáng ngọc
Còn vấn vương sợi tóc phất phơ bay
Đời rất xa mà chóng vánh bao ngày
Hoa đã úa hoài thương về một thuở

Để chút nắng vui đùa tà áo lụa
Gương lược còn tha thiết phấn son xưa
Mắt môi còn thèn thẹn trước đong đưa
Chút ấm áp hành trang vào đêm tối

Chiều buồn hỡi, xin chiều đừng xuống vội
Mắt hờn hơn dù không lệ ứa mi
Thoáng hư không về theo gió thầm thì
Em sợ lắm mỗi khi chiều lịm nắng.

***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng