THƠ: ƠN GỌI CỦA CON


ƠN GỌI CỦA CON

Con không có tài kim ngôn giảng thuyết
Để rao truyền lời chân lý CHA ban
Con cũng không đi cùng khắp thế gian
Tìm về cho Chúa bao là chiên lạc.

Đôi lúc hoang mang con ngồi phờ phạc
Tôi phải làm gì báo đáp Chúa đây?
Chúa đã yêu con ơn trọng đức dầy
Nén bạc ân tình sinh hoa kết trái.

Hoạt động bên ngoài, lòng con chán ngắt!
Chút lửa nhiệt thành cũng tắt, Chúa ơi.
Chúa đã gọi con sinh đến trong đời
Chẳng lẽ để héo tàn theo cây cỏ.

Con sẽ làm thơ ngợi ca Thiên Chúa
Con sẽ gieo vần chúc tụng, mến yêu.
Cho tiếng  lòng con đáp trả ân tình
Và lênh láng khúc thơ vàng cung tiến.

Con đã nức lòng hân hoan cất tiếng
Con đã khua vang huyền nhiệm trời thơ
Ơn gọi của con, con cũng không ngờ
Là dệt tơ lòng, Long Nhan cung tiến.

Ơn gọi của con, giờ con suy niệm
Định hướng cho mình, một lối đi riêng
Con sẽ chắt chiu từng chút tơ lòng
Dệt khúc tâm tình HỒNG ÂN THIÊN CHÚA.
--------------------------------------------------
   Giu-se Nguyễn văn Sướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét