CHUM THƠ MÙA VỌNG



MƯA BUỒN CHIỀU VỌNG

Vọng đến con còn đứa bé hư
Bao năm Cha đợi vẫn ngần ngừ
Vọng là Cha vọng, con đâu vọng
Nghịch lý muôn đời chốn thế cư!

Vọng đến rồi đi có thấy chi
Đường cong lối quẹo vẫn ôm ghì
Đồi cao lũng thấp còn chưa bạt
Khúc khuỷu gập ghềnh những lối đi

Nào Vọng, nào Chay, ngóng với mong
Đợi chi đợi mãi héo hon lòng
Qua đi ơn Chúa theo dòng nước
Đục mãi đâu còn biết đến trong!

Mưa gió về theo mỗi Vọng buồn
Mơ hồ, chuông lẫn dưới mưa tuôn
Đường trần mỏi gối nghe lòng lạnh
Lãng tử chiều nay nhớ cội nguồn.
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


VỌNG TÍM

Tím theo mưa gió, Vọng về
Giáo đường chuông đổ lê thê tím chiều
Se se ngọn tím liêu xiêu
Tím lên Cung Thánh tình yêu đợi chờ
Tím màu áo Lễ huyền mơ
Vọng ơi, Vọng tím câu thơ ngàn đời
Mỗi năm mỗi Vọng tím ơi
Vọng Ai, Ai Vọng tím lời kinh than
Nhẹ vương tím cả giọt đàn
Tìm hồn lãng tử tím van Vọng chờ.
**************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


TIẾNG HÔ NHỎ BÉ

Vọng buồn một tiếng hô vang
Lẻ loi sa mạc phũ phàng nhân gian
Trầm trầm dịu tiếng kinh than
Thì thào lau sậy vỉ van gió đồi

Tiếng hô nhỏ bé xa xôi
Phù hoa tất bật thương ôi lặng chìm
Khô cằn sa mạc con tim
Biết đâu chân lý mà tìm yêu thương

Tiền Hô một thuở chỉ đường
Tiếng kêu hoang địa bốn phương tìm về
Thế trần thoát vượt bến mê
Dọn đường Chúa đến vẹn bề chiên ngoan.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

MÙA VỀ VỚI MƯA

Mùa về với những cơn mưa
Tím màu phẩm phục ngàn xưa đợi chờ
Một lần Ngài đến như mơ
Để mùa trông đợi bơ thờ về sau
Mưa bôi trắng xóa một màu
Giục lòng sám hối đớn đau tìm về
Kinh cầu nài nẵng lê thê
Xin người lạc lối lỗi thề ăn năn
Mưa như xoa dịu trở trăn
Trời cao khứng xóa lăn tăn tội tình.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

VỀ, VỀ NHÉ.

Tím trải mùa nhẹ buồn đời lữ thứ
Ai trở về mà nước mắt rưng rưng
Hồn quê xa lòng nhung nhớ chẳng từng
Trong gió thoảng mơ hồ lời kêu gọi.

Chút le lói ăn năn nào còm cõi
Người nghoảnh nhìn đường gió bụi tang thương
Ước mơ xưa giờ cũng đã tầm thường
Đi đâu nữa, loanh quanh đời cũng mệt.

Những vấp ngã hằn sâu đầy dấu vết
Mỗi chiều về nhức nhối cứa trong tim
Buồn dâng lên vạt nắng tắt lặng chìm
Đợi chi nữa mà chẳng về chân hỡi.

Giáo đường tím tiếng kinh cầu chờ đợi
Trở về thôi ngày đã lịm hoang vu
Tiếc nuối chi một khoảng tối tình thù
Bên gối Chúa, gục đầu nghe nức nở.

Tím phẩm phục dịu dàng màu nhắc nhở
Xé lòng ra mà băng bó tâm can
Yêu thương dâng tím ngát nhuộm cung đàn
Về, về nhé, tím thì thầm giọt nhịp.

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

TRỜI CAO XIN ĐỔ NGÀN SƯƠNG

Trời cao nghe hỡi, lời xin
Vực nâng an ủi niềm tin bơ thờ
Hoang vu trắng nỗi đợi chờ
Tím màu trông đợi mịt mờ tăm mây
Sương bầy theo gót lưu đầy
Úa vàng dưới ruộng héo gầy trên nương
Trời cao xin đổ ngàn sương
Xin mây công chính mưa thương yêu về
Địa cầu thoát khỏi cơn mê
Hoa lòng nở rộ xum xuê trái hồn
Thế trần đã thấu dại khôn
Ngày đêm khắc khoải bồn chồn đợi mong
Mưa nguồn Cứu-Chuộc tinh ròng
Đất hồn khô hạn muôn lòng khấn van.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

MÙA TRÔNG ĐỢI

Tím lại về mơ màng trên phẩm phục
Lá chia cành nhẹ tím lúc sang đông
Gió se se tím lạnh khói bềnh bồng
Mùa lại đến đem tím ùa lặng lẽ

Câu kinh chiều tím lòng ai nhè nhẹ
Giáo đường gầy nghiêng bóng tím trơ vơ
Mưa che thêm xóm đạo tím mịt mờ
Đâu tím đợi mà hồn ai ngong ngóng

Thánh Giá cao tím nền trời in bóng
Tiếng chuông hồi lịm tím vút không gian
Tím hồn ai thấm đẫm những giọt đàn
Mùa ân phúc, mùa dịu dàng màu tím

Tím khẽ khàng câu kinh cầu ngọt lịm
Mầu nhiệm nào nhắc nhở tím yêu thương
Thơ say cung điệu tím đến lạ thường
Huyền ảo tím phủ đầy mùa trông đợi.

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

  
NHƯ HOANG MẠC CHỜ MƯA


Con đốt đuốc soi tìm mình trần trụi
Giữa nẻo đường trần thế đứng lơ ngơ
Tháng năm trôi mòn mỏi đã mệt phờ
Mà đêm tối mịt mù màu hoang vắng

Chúa trồng con đâu mong tìm quả đắng
Trắng tay hoài dầu ân phúc no dư
Bao chuyến qua còn đứng mãi chần chừ
Còn lưỡng lự? Còn ngần ngừ nấn ná?

Con tự hỏi sao còn chưa đáp trả?
Khi lòng hoài khát vọng những cao siêu
Khi bâng khuâng trống vắng biết bao chiều
Tìm chi đó, đợi chi mà quyến luyến

Như hoang mạc chờ mưa về thỏa nguyện
Đất khô cằn mong sương sớm thâu đêm
Con đợi Ai hồn chín nẫu ngọt mềm
Xin kíp đến Ai kia Người hãy đến

Trời cao hỡi sương sa Người đáng mến
Mưa nguồn về tuôn đổ Đấng Công Minh
Con nay đang hoài khao khát ân tình
Mùa trông đợi tím mong chờ khát vọng.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


THỜI HỒNG ÂN CỨU ĐỘ


Hãy sám hối và bỏ đàng tội lỗi
Rìu sắc kề sát gốc chớ coi khinh
Đây, thời gian thuận tiện để soi mình
Cây không quả chặt phăng cho vào lửa.

Còn rộng mở thì mau len vào cửa
Kẻo khóa rồi đấm ngực ích chi đâu!
Thời Hồng-ân Cứu-độ rất nhiệm mầu
Đừng lần lữa mau ăn năn trở lại.

Chớ suy tưởng theo lối đường cuồng dại
Xiêu đằng nào ngã đằng ấy sai chi
Ngày không đi đêm chợt đến còn gì
Lù lù thấy quan tài mới nhỏ lệ.

Thoảng hoang địa bao ngàn năm vẫn thế
Đâu hẳn rằng lời ấy nói cho tôi
Ran bên tai Tên Cám Dỗ chài mồi:
“Giây phút cuối gương Trộm Lành bắt chước!”

Phù vân cả, một cuộc đời xuôi ngược
Lãi thế gian chính mình thiệt, dại không?
Đời chóng qua tựa hoa cỏ ngoài đồng
Nơi nó mọc có còn chăng vết tích!

Mau sám hối cho đời ra ơn ích
Ngày đơm hoa đêm kết trái yêu thương
Hòng mai sau vinh phúc cõi thiên đường
Đạt cùng đích Chúa mong người hạnh phúc.
---------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.


XIN TRỜI ĐỔ XUỐNG SƯƠNG MAI


Xin Trời đổ xuống sương mai
Đất khô hoang phế năm dài khóc than
Còn đâu chim hót râm ran
Hồng phô sắc thắm Huệ lan ngạt ngào!
Hương Nam khô héo trên cao
Vẳng theo tiếng gió đàn nào kêu thương
Gia-liêm nài nẳng canh trường
Xin mưa Cứu Chuộc xin sương ân tình
Lạy Trời mưa Đấng Cứu Tinh
Vinh danh Chúa Cả an bình thế nhân.
---------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HÃY TỈNH THỨC.


“Người ta cứ uống ăn và thỏa thích
Thuở Nô-ê cảnh báo sắp thiên tai
Rồi nước dâng hồng thủy khắp dặm dài
Cuốn phăng cả chẳng còn gì trên đất!

Ngày Con Người quang lâm là bí mật
Như chớp giăng lóe giật suốt đông tây
Và vinh quang rực rỡ giữa tầng mây
Để phán xét người lành và kẻ dữ.

Kìa thiện ác đối đầu sinh và tử
Hai người trên một ruộng sẽ phân ly
Một đem đi một bỏ lại ly kỳ
Hãy tỉnh thức! Ngày giờ nào, ai biết.

Khi gia chủ biết ngày giờ cấp thiết
Ắt hẳn rằng trộm đạo hết mong chi
Vì ông canh, không để mất vật gì
Hãy tỉnh thức, sẵn sàng chờ Chúa đến”

Hai ngàn năm liệu có còn tình mến
Lời dặn xưa còn ghi khắc trong tâm
Thế gian ru ngào ngọt giấc mê lầm
Còn tỉnh thức đợi Chúa về không nhỉ?

Đợi Chúa đến với tâm hồn hoan hỉ
Đèn thắp lên là Lời Chúa soi đêm
Giữa u mê bao lạc thuyết êm đềm
Và chọn Chúa dẫu một đời thua thiệt.
-------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng


NGÀY GIỜ LÀ TUYỆT MẬT

Hãy tỉnh thức sẵn sàng chờ Chúa đến
Ngày giờ nào, tuyệt mật đố ai hay
Như gia nhân đợi Chủ suốt đêm ngày
Và mở ngay khi Chủ vừa gõ cửa.

Hãy tỉnh thức như đèn luôn có lửa
Năm cô khôn ríu rít đón Tân Lang
Gia chủ kia đón lõng đứa trộm làng
Vì Chúa phán ngày giờ là tuyệt mật.

Ngày tận thế rõ ràng là sự thật
Đến khi nào, duy mỗi Chúa Cha thôi
Sao băn khoăn, sao lo đứng lo ngồi
Mà tỉnh thức thì lơ là chẳng đoái.

Ai cũng có tận thế riêng đủ loại
Chúa gọi về, nén bạc giấu lăn tăn
Muốn ăn năn thì cũng đã muộn mằn
Vì Chúa đến hệt như người kẻ trộm.
---------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

LẠY TRỜI ĐỔ MƯA

Địa cầu giờ đã hoang vu
Ác thần phủ bóng âm u rợn rùng
Đất hoang sa mạc chập chùng
Cây khô trụi lá não nùng thê lương
Xin Trời cao hãy đổ sương
Mây đem mưa xuống trên nương trên đồng
Giê-Ri-Cô nở vườn hồng
Ngọt ngào vả chín, huệ đồng tỏa hương
Xin Trời mưa Đấng Yêu Thương
Mưa ơn cứu độ mưa đường cứu tinh
Mưa cho mặt đất hồi sinh
Cho Đấng Công Chính oai linh trị vì.
-------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.