THƠ: BAO GIỜ CHÚA HỠI








BAO GIỜ CHÚA HỠI


Hoe hoe chút nắng ngượng ngùng
Đông tàn lành lạnh thẹn thùng xuân sang
Da trời xam xám mênh mang
Lững lờ mây nhẹ lang thang đầu ngàn
Lẻ loi cánh én lạc đàn
Gió mang rạo rực rụa ràn ý thơ
Đầu cành nụ nhú như mơ
Lả lơi cánh bướm lượn lờ vấn vương
Mơ hồ xuân đến bên đường
Chút màu nhàn nhạt chút hương khẽ khàng
Tơ lòng hòa nhịp thênh thang
Rộn ràng tiết tấu dịu dàng điệu âm…

Ngân rung một nốt lặng trầm
Bao giờ Chúa hỡi vĩnh cầm xuân xanh!

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng 



THƠ: CÔNG BÌNH ĐẸP MÃI & XIN CHO VỮNG CHẮC ĐỨC TIN CON






       THI CA TIN MỪNG CHÚA NHẬT 4 THƯỜNG NIÊN NĂM C

CÔNG BÌNH ĐẸP MÃI

Con Ông thợ mộc có chi hay
Trình độ bao lăm tỏ vẻ Thày
Học vấn có chăng dùi với đục
Bần dân hạ tiện. Nói cho ngay!

Tiên tri, rẻ rúng cũng quê hương
Quen quá hỏi sao chẳng chuyện thường
Gọi Bụt bằng anh đời vẫn thế
Ghen tương đố kỵ lưỡi không xương

Xuất thân, nếp nghĩ gớm ghê thay
Thành kiến, thâm căn não trạng này
Dẫu biết Thầy tu đâu chiếc áo
Bất công thiên lệch đã xưa nay!

Cho con một nếp nghĩ đơn sơ
Hay, nhận là hay chẳng lập lờ
Tiểu sử sang hèn đâu hệ trọng
Công bình đẹp mãi ước ao mơ.

*********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



 XIN CHO VỮNG CHẮC ĐỨC TIN CON


Khi trời hạn hán suốt ba niên
Bà góa trong dân khắp mọi miền
Chỉ một Bà(*) thôi đầy hũ bột
Đức Tin son sắt giữa trung kiên

Người phung nhan nhản khắp trong dân
Chỉ một A-Man(*) khỏi bệnh thần
Phép lạ xảy ra dành nhắc nhở
Tin là tín thác há phân vân

Được lành thể xác vẫn chưa cao
Lành đã tâm linh mới ngọt ngào
Ba vạn(**) chóng qua là ảo mộng
Đời đời hằng sống ước ao sao!

Xin cho vững chắc Đức Tin con
Củng cố, dìu nâng giữa mỏi mòn
Chớ để ba thù(***) chinh chiến thắng
Đường về Thiên Quốc lướt bon bon.

*********************

Giu-se Nguyễn Văn Sướng

(*) Bà góa xa-rép-ta và Quan Na-a-man
(**) Đời người (Ba vạn sáu nghìn ngày…)
(***) Ba thù: Ma Quỷ, Thế gian và xác thịt