ĐÊM ÁNH SÁNG
Trong tối tăm cực cùng của nhân loại
Lý thuyết này, trí tuệ nọ, đua chen
Tưởng đêm đen giờ thấy được ánh đèn
Cái Chết đến, mọi điều thành tuyệt vọng
Ánh Sáng nào cho thế gian mong ngóng?
Lúc khởi nguyên ai chứng kiến hồng hoang
Để khoe khoang từng mục kích huy hoàng
Hay kết cục vẫn muôn đời giả thiết
Giữa thật, giả, giới ranh nào phân biệt
Định luật này định luật nọ đâu ra
Thế lực gì thống trị khắp bao la
Từ vi mô đến vĩ mô, vô tận
Nhưng Đêm(*) nay, Huy-hoàng ghi dấu ấn
Ánh Sáng bừng soi chiếu khắp thâm u
Xiềng xích tung giải thoát kiếp ngục tù
Vì Tăm-tối chẳng còn chi huyền nhiệm
Và Cái-chết không còn chi bí hiểm
Chúa Phục sinh: Lời phúc đáp uy linh
Cho muôn đời muôn thế hệ nhân sinh
Một Người chết để không còn án chết
Chết là còn, chết không là chấm hết
Vì Phục-sinh là Ánh Sáng muôn dân
Vì Phục-sinh đã tiêu diệt Tử-thần
Sự Sống mới giờ đây đà bất diệt
Đêm tối tăm của muôn vàn lý thuyết
Nhường lối cho Sự Thật đến dương gian
Chân lý soi tỏa sáng ngút mây ngàn
Và Sự Sáng chính nguồn ban Sự Sống.
*****
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Đêm Phục Sinh.
ĐÂY LÀ ĐÊM
Đây là Đêm Thánh ngàn thơ
Chúa ta sống lại huyền mơ nhiệm mầu
Đêm mà sáng suốt canh thâu
Để Tin Mừng gạt lệ sầu nhân gian
Đêm mà Ánh Sáng cao ngàn
Chiếu soi tăm tối phá tan xích xiềng.
Đây là Đêm, Đêm rất riêng
Đêm hồng lịch sử thánh thiêng cứu đời
Tử thần kinh khiếp rụng rời
Mộ sâu nghe tiếng Con Trời mở ra
Đêm mà Sự Sống cao xa
Phát ban tất cả hải hà nhưng không.
Đây là Đêm của đợi trông
Đêm xanh hy vọng, Đêm hồng yêu thương
Tin Mừng từ đấy muôn phương
Trần gian chuẩn bị Thiên đường quang vinh
Tung hô Thái tử an bình
Nhờ Ngài, Đêm biến bình minh huy hoàng
Ôi, Đêm hồng phúc cao quang
Tội Nguyên án Chết hồng hoang không còn
Vượt qua, Hy tế Chiên Con
Máu bôi nghạch cửa đỏ son muôn đời
Nô-Ê hồng thủy vượt khơi
Đêm nay Tân Ước tình Trời thiên thu.
Ôi, Đêm phá bỏ ngục tù
Đêm mà mộ địa mịt mù mở tung
Chiên Con chiến thắng uy hùng
Vương quyền vĩnh cửu chẳng cùng chẳng ngưng
Ôi, Đêm nước mắt rưng rưng
Đêm nay hớn hở đón mừng Phục Sinh.
************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.
LỬA PHỤC SINH
Trong bóng tối người âm thầm chờ đợi
Lặng lẽ dâng lòng mến với Cao Xanh
Đêm tối đưa làn gió mát trong lành
Giờ đã điểm khởi đầu nghi thức Thánh.
Ngọn lửa thiêng chợt bùng lên lấp lánh
Giữa đêm đen như báo hiệu niềm tin
Người chờ mong căng mắt đứng lặng nhìn
Ôi, Ánh Sáng nhiệm huyền xin kíp đến.
Lửa Phục Sinh reo mừng trong ánh Nến
Lửa thánh thiêng xua đêm tối âm u
Lửa cháy lên phá xiềng xích ngục tù
Nhân loại hỡi, Chúa ta giờ sống lại.
Đây là đêm của bình an tự tại
Đây là đêm vinh hiển biết bao mong
Đêm khát khao của muôn trí muôn lòng
Đêm Ánh Sáng thiên thu bừng chói lọi.
Đêm Ác Thần vô phương hòng chống chọi
Đêm đốt lên nguồn Ánh Sáng vinh quang
Tin vui giờ Chúa chỗi dậy huy hoàng
Đem công bố loan truyền cho nhân thế.
Mừng hát lên mà lệ tràn như thể
Ca lên đi triều thần thánh thiên cung
Cho thế nhân rập tiếng đến vô cùng
Cho đất trời đêm nay cùng hợp xướng.
Cùng cất tiếng Vinh Danh về Chủ tướng
Về Chiên Con Đấng chiến thắng uy linh
Tin Mừng loan mọi dân nước tận tình
Chúa sống lại, tiếng reo ngân còn mãi.
Theo gót chân mừng vui mùa gặt hái
Khởi từ đêm cực Thánh rất hân hoan
Người bước theo kìa lũ lũ đoàn đoàn
Chúa sống lại niềm vui giờ bất diệt.
********************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(Đêm vọng phục sinh 2013)
CHẾT LÀ GÌ
Đêm đen nhân loại mịt mùng
Sao người phải chết? hãi hùng bi ai!
Luật nào đặt để chế tài?
Chết rồi, chẳng lẽ miệt mài hư vô?
Ngẫu nhiên định luật hồ đồ
Hay là có Đấng vĩ mô quan phòng?
Đời sau còn có nên mong?
Hay chết là hết! Trả xong nợ đời!
Bao nhiêu trăn trở, hỡi ơi
Bấy nhiêu Tôn giáo góp lời giải phân
Có Thần hay chẳng có Thần
Nửa cân tám lạng thập phần rối ren
Chết là mãi mãi đêm đen?
Chết là vinh hiển ca khen Chúa Trời?
Tin Mừng nay đến ngỏ Lời
Đêm nay Ánh Sáng đời đời chiếu soi
Ánh quang Phục sinh mặn mòi
Phá tan xiềng xích giống nòi A-đam
Tử thần kinh khiếp hạ màn
Giê-su chiến thắng bẻ hàm rắn xưa
Hồng ân sánh ví cho vừa
Chết là bước tới dư thừa hiển vinh
Chết không là nỗi khiếp kinh
Chết là thông hiệp ân tình Trời cao
Là vào cõi Sống ngọt ngào
Giê-su hứa chính Cha trao thiên đàng.
*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
ÁNH SÁNG PHỤC SINH
Mộ sâu ánh sáng chói không trung
Kèn trổi loa vang khắp chốn cùng
Trần thế hân hoan giờ cứu độ
Rập lời chúc tụng tới Thiên cung.
Tin Mừng loan báo khắp nhân gian
Lũng tối đồi cao thác bạt ngàn
Chúa sống lại rồi nhân loại hỡi
Tiếng reo ngân mãi mãi lan lan.
Trường sinh bất tử ngỡ mơ hoang
Âm phủ tưởng đâu vững bệ hoàng
Ánh sáng phục sinh bừng chiếu giãi
Tin Mừng loan báo Chúa Cao Quang.
Khải hoàn khúc chiến thắng quang vinh
Hớn hở người tin Đấng Cứu Tinh
Sự sống đời đời nay hiển lộ
Cuộc đời tươi thắm ánh bình minh.
----------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
CHÚA SỐNG LẠI RỒI
Ngày thứ nhất bỗng hóa thành Chúa Nhật
Trong tối tăm vụt chói lói ánh quang
Nơi khóc than thành hớn hở thiên đường
Và chết chóc thành phục sinh bất tử.
Hỡi Tử Thần, sao rúc đầu rụt cổ
Nanh vuốt đầy nọc độc đủ để đâu?
Khi mộ sâu không giữ nổi "Con Người"
Để "Tin Mừng" loan khắp cùng thiên hạ.
Từ cõi chết Đức Giê Su trỗi dậy
Chiếu cao quang khắp mộ tối vực sâu
Ngát thánh hương thành sinh khí cho đời
Đưa hữu hạn bước chân vào tuyệt đối.
Xác hay chết bao đời rồi than khóc
Hồn ngục tù trải muôn kiếp âm u
Tự khởi nguyên rên xiết dưới Ác Thù
Nay vang khúc hân hoan đời giải thoát.
Khi Cứu Chúa phục sinh từ cõi chết
Bao xích xiềng ngục chết rụng tả tơi
Tin Mừng này, Tin Mừng Thánh ai ơi
Lòng vui thỏa mà mắt mờ lệ nóng.
Chúa sống lại thật rồi nhân loại hỡi
Kỷ nguyên này, kỷ cứu độ muôn nơi
A lê lui a, tiếng cao vút tận trời
Muôn thần sứ cùng rập lời hớn hở.
Niềm vui này của muôn lòng rộng mở
Lưỡi reo lên mà lòng trí ngất ngây:
“Chúa phục sinh, Chúa sống lại thật rồi!”
Tít cao xanh xuống tận tầng địa ngục.
Muôn ý lạ từ hay cùng bày tỏ
Muôn cung trời vạn nhạc thánh véo von
Triệu tri ân thương mến rót chan hòa
Say ân phúc say phục sinh nhiệm lạ.
Ơn phục sinh ai tin thì mới hiểu
Chỉ đức tin mới thấy những sâu xa
Chỉ đức tin mới cảm nỗi vui mừng
"Giê Su đã phục sinh từ mộ địa".
Vua vinh thắng khải hoàn từ cõi chết
Bước theo Ngài triệu triệu ức sinh linh
Con đứng đây lệ tuôn chảy hàng hàng
Không ghi được vui mừng niềm vui Thánh.
-------------------------------------
Giu se Nguyễn Văn Sướng.
CHÚA SỐNG LẠI
Kìa trời đất chuyển rung cơn trở dạ
Tỏ nhiệm huyền dấu kín thuở ban sơ
Khi treo thân Đấng Cứu Độ nhân trần
Chính là lúc phá tan xiềng sự chết
Kèn vang dội loan Tin Mừng cứu độ
Tội trần gian được giải thoát từ nay
Chúa đóng đinh chịu chết thay cho người
Để người sống muôn đời làm con Chúa
Giữa đêm đen chợt chan hoà ánh sáng
Trong tối tăm bỗng chói lói hào quang
Khi u sầu vụt chốc hoá hân hoan
Giờ Con Chúa phục sinh từ cõi chết
Xiềng nô lệ đập tan tành, giải thoát
Nọc tử thần đã vô hiệu, bình an
Con rắn xưa quằn quại dưới chân Người
Và đáy vực dành giam cầm thần chết
Ánh sáng bừng lên phá tan đêm tối
Sự sống khải hoàn xua bóng chết âm u
Chúa đã phục sinh, nhân thế reo mừng
Chúa đã phục sinh, Ngài Hằng Sống mãi.
--------------------------------------------------
Giuse Nguyễn Văn Sướng
NHÂN CHỨNG PHỤC SINH
Ôi, những nhân chứng phục sinh
Chứng chi mà để thiệt mình hại thân!
Bị xem như lũ Ôn thần
Như phường Tả đạo như quân hại người
Mười Hai(*) giết cả mười mươi
Đe cho bỏ thói dể ngươi khinh nhờn
Hai ngàn năm lẻ đã hơn
Phục sinh chứng ấy vẫn cơn thủy triều
Xưa làm chứng với tình yêu
Nay còn chứng thế, vẫn liều như xưa
Thiệt thòi đón nhận đã bưa
Băng dòng nước ngược đón thừa hy sinh
Phục sinh nhân chứng phận mình
Thế gian điên dại thật tình không ngoa
Phải chăng nhân chứng mù lòa
Trông gà hóa quốc nhạt nhòa chứng gian
Phải chăng nhân chứng bền gan
Thấy sao nói vậy xương tan cũng đành
Chứng nào dù chết vẫn thanh
Ấy là chứng thật đích danh muôn đời.
****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Mười Hai Tông đồ
SÁNG HÔM ẤY
Sáng hôm ấy vầng Dương chưa kịp ló
Trời còn mờ, sương lạnh vẫn chưa tan
Người Nữ kia đã tất tả đi tràn
Lên viếng mộ ông Thầy, ngôi mộ mới.
Bà thấy gì Ma-ri-a Bà hỡi
Tảng đá to bít mộ đã lăn ra
Ai tin chăng chuyện mơ hoảng đàn bà
Thầy sống lại? Hay người vào lấy xác?
Thấy gì không, hai Tông đồ ngơ ngác
Thầy đi đâu? Băng vải vẫn còn đây!
Tấm khăn che xếp cuốn để góc nầy
Ngôi mộ trống…lòng hoang mang bỏ ngỏ.
Con mới chết mộ còn chưa kịp cỏ
Sao ở nhà, sáng ấy chẳng nôn thăm
Sao lặng thầm chẳng mong ngóng đăm đăm
Vì Con sống…đã về và Mẹ biết?
Sáng hôm ấy bao tâm tình tha thiết
Chuyện phi thường vĩ đại dễ ai tin
Chuyện kinh thiên động địa dẫu tận nhìn
Sáng hôm ấy muôn đời còn kể lại.
Sáng hôm ấy Tử Thần đà đại bại
Con rắn xưa đầu bẹp dưới chân Ai
Và Tin Vui truyền theo gót miệt mài
Sáng hôm ấy muôn đời còn kể lại.
--------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
NGÔI MỘ TRỐNG.
Một ngôi mộ trống im lìm
Hai người môn đệ đi tìm chi đây?
Băng thân quấn xác vải dầy
Vẫn còn để đó, xác Thầy đi đâu
Tấm khăn che mặt phía đầu
Xếp riêng ngay ngắn đượm mầu tiêu sơ!
Hai người môn đệ thẫn thờ
Nửa tin Thầy sống, nửa ngờ chiêm bao.
Dù không nói một lời nào
Nhưng ngôi mộ trống nói cao hơn lời:
*Người chết không thể tự dời
*Môn đồ điên dại thuở đời giấu đi
(Mà quân canh chẳng làm chi?!)
*Rồi động đất nuốt tử thi lại chừa
Khăn che, băng vải dây dưa…
Một ngôi mộ trống nói thừa sâu xa
Nói rằng: “Khúc khải hoàn ca
Từ đây mãi mãi vang xa Tin Mừng”
------------------------------------
Giu-se Nguyễn Văn Sướng.
CHÚA PHỤC SINH VẪN ĐỒNG HÀNH.
Hai người lữ khách Em-mau
Bước lê kẻ trước người sau nặng nề
Đồng hành Chúa đến cận kề
Tỉ tê tâm sự, ê chề thở than
Chúng tôi thất vọng ngập tràn
Ước mơ cháy bỏng giờ tàn khói sương
+ Hỡi người lòng trí đáng thương
Kinh Thánh chẳng đã tỏ tường hay sao?
Đức Ki-Tô phải treo cao
Phải qua cái chết mới vào vinh quang
Khởi từ tổ phụ hồng hoang…
Dẫn lời Kinh Thánh đàng hoàng biện minh
Đến khi bẻ bánh thân tình
Hai người vỡ lẽ, Thầy mình chứ ai…
Bao nhiêu năm tháng miệt mài
Đồng hành kề cận đường dài đời tôi
Người hàng xóm, kẻ xa xôi
Chúa luôn hiện diện sao tôi chẳng tường!
Tha nhân vẫn gặp trên đường
Tâm niệm hành xử dễ thương từ rày.
------------------------------
Giu se Nguyễn Văn Sướng.
MẸ KHÔNG RA MỘ SÁNG PHỤC SINH
Lẽ thường mẹ đến mộ con
Sớm hơn hết thảy, nỉ non đôi điều
Mong ngồi cạnh mộ con yêu
Để lòng hồi tưởng bấy nhiêu tâm tình
Thế mà sáng sớm phục sinh
Kệ người viếng mộ, chính mình không đi
Tôi ơi, hãy cố nghĩ suy
Phải chăng lợt lạt, phải chi bạc tình?
Hay là...Mẹ đã mạnh tin
Con mình sẽ sớm phục sinh mai này
Hay là...Con đã tỏ bày
Vinh quang hiển hách Mẹ rày trước tiên
Thế nên sáng sớm bình yên
Người người chộn rộn, Mẹ hiền tịnh tâm.
-----------------------
Giuse Nguyễn Văn Sướng .
MỘ TRỐNG, KHÔNG RA
Mẹ không đến mộ sáng tinh mơ
Ngại nỗi thương đau quá mịt mờ?
Ngại nỗi phân ly hồn gục ngã?
Hay là ấp ủ nỗi mong chờ!
Mẹ không viếng mộ sáng hôm nay
Cả Bốn Phúc Âm đã tỏ bày!
Thánh Giá chiều kia còn Mẹ đứng
Thăm mồ chẳng lẽ Mẹ ngơ thay.
Mẹ không bái mộ khóc Con sao
Phụ nữ thường khi vẫn nghẹn ngào
Tỉ mỉ chi li nhiều thứ lắm
Trắng đêm mờ sáng đã nôn nao.
Mẹ không đến mộ khóc thương Con:
“Dấu lạ Giô-na quyết phải tròn
Cứ phá Đền Thờ, Ta dựng lại”
Lời Con, Mẹ ngẫm, Đức Tin son.
Dõi Con là Mẹ, mối thông linh
Viếng Mẹ, Con tìm lúc Phục Sinh
Mộ trống không ra vì Mẹ biết
Đêm dài đã xuất hiện Bình Minh.
***********************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng