Truyện vui Giáo Lý: BA LẦN GIẾT NGƯỜI.


                                                            BA LẦN GIẾT NGƯỜI

            Đầu năm học mới, Giảng Viên Giáo Lý chúng tôi họp bàn để phân công phụ trách lớp mới. Tôi, nguyên phụ trách lớp hai được chỉ định trông coi lớp xưng tội rước Lễ bao đồng. Tôi, vốn coi Trời bằng vung, vồn tính ưa đại khái, cho rằng chuyện nhỏ. Nhưng hoá ra, nhỏ không thành chuyện nên chuyện lại không nhỏ!
          Gần suốt cả năm học, Ngoài những giờ dạy Giáo Lý ra, tôi phải mướt mồ hôi sôi nước …miếng vì phải thực tập cho các em xưng tội và rước Lễ…giả! Ai đã từng dạy giáo lý trẻ chắc thông cảm cho tôi lắm.
          Riêng về bản xét mình, dựa vào mười điều răn Chúa và sáu điều răn Hội Thánh, tôi triển khai thêm ra cho phù hợp với các em, bản xét mình vì thế dài lê thê đến nỗi tôi hay gọi đùa là kinh cầu xưng tội. Tôi bắt các em chép đầy đủ và doạ sẽ dò bài từng em để chúng lo về nhà mà học (Dĩ nhiên tôi chẳng đời nào dò cả vì không đủ thời gian và công sức).
         Càng gần đến ngày các em được xưng tội rước lễ, tôi càng vất vả hơn. Tôi cho cả lớp ngồi đọc bản xét mình chung. Tôi sẽ miêu tả cảnh lớp tôi khi đọc bản xét mình:
     - Con có bỏ xem Lễ Chúa Nhật, ba lần. “cắc“
     - Con có trốn học Giáo Lý , ba lần, “cắc“...
        Cái chữ  “cắc“ ấy là lúc tôi đập cây thước kẻ xuống bàn để giữ nhịp cho các em. còn ba lần là con số tượng trưng, giả dụ cho mỗi tội. Dĩ nhiên tôi căn dặn các em rất kỹ, tùy tội mình mà gia giảm, hoặc bỏ nếu không mắc một số tội trong bản xét mình, hoặc thêm, nếu bản xét mình không có.
        Rồi cũng đến cái ngày mong đợi. Tôi đem các em vào nhà thờ ngồi ngay ngắn, hướng dẫn các em cầu nguyện cho sự kiện trọng thể này và ôn lại cho cả lớp bản xét mình chung để sau đó từng em tự xét mình riêng.
         Cha Giải Tội bước ra có đôi lời khuyến khích các em rồi bước vào toà giải tội. Tôi hướng dẫn từng em một lên xưng tội theo thứ tự và nhắc nhở các em giữ thinh lặng trong nhà thờ. Mọi chuyện êm thắm lắm cho đến khi Hùng cụt bước lên xưng tội. Chẳng biết nó xưng cái gì mà cha giải tội xô ghế đứng lên. Gọi nó là Hùng cụt vì cánh tay phải bị cụt bàn tay trong một lần ghè kíp nổ. Tôi vội vàng tiến lại, chỉ thấy cha giải tội nhìn tôi lom lom, nét mặt cha rất khó tả. Mãi một lúc cha mới nói:
        - Nó xưng rằng con có giết người , ba lần !

                          ------------&&&-----------
                   
                    Giu-Se  Nguyễn văn Sướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét