Thơ: Chúa là nguồn thơ.


   CHÚA LÀ NGUỒN THƠ


Khi con muốn làm thơ, Chúa gợi hứng
Soi rọi lòng con đêm tối âm u
Nắng dịu dàng man mác của trời thu
Làn gió nhẹ hiu hiu hồn thi sĩ.

Con đặt bút, Chúa cầm tay nắn nót
Dòng chữ đầu là tán tụng hồng ân
Đã nâng con chẳng kém cạnh Thiên Thần
Cho mắt mở ngỡ ngàng vì Tuyệt Đối.

Con kinh ngạc về nhiệm huyền Thiêng Thánh
Con ngất ngây vẻ tuyệt mỹ Muôn Cao
Hồn chơi vơi bay bổng tới trăng sao
Lời tán dương tựa trầm hương tỏa ngát.

Khi Chúa là nguồn thơ con khao khát
Thì ý thơ siêu vượt đến Vô Biên
Thì lời thơ là suối nhạc triền miên
Chốn Địa Đàng đầy nguyên sơ huyền bí.

Khi Chúa là nguồn thơ dầu mộc mạc
Bà mẹ quê cũng thấm đẫm Cao Sâu
Câu ca dao đẹp tựa tiếng kinh cầu
Và mầu nhiệm cả hương đồng nội cỏ.

Chúa là nguồn thơ, con thành thi sĩ
Con gánh nước về, Chúa hóa rượu ngon
Trời say thơ con, đất say thơ con
Vì Chúa là thơ, nguồn thơ là Chúa.
    -----------------------------------
    Giu-se Nguyễn văn Sướng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét