CHÙM THƠ VỀ CÁC THÁNH



ĐOÀN DÂN THÁNH.

Tôi đã thấy một đoàn người đông đảo
Áo trắng ngời đang dấn bước đi lên
Họ đồng thanh chung rập tiếng vang rền
Thánh, Thánh, Thánh, Thiên Chúa là cực Thánh.

Trời mở ra rực hào quang lấp lánh
Nghi vệ thiêng dàn trải khắp cao xa
Dàn đồng ca kèn trổi với thanh la
Khi Oai Nghi ngự tòa cao rực rỡ.

Đoàn người ấy từ mọi miền gặp gỡ
Giặt áo mình trong Máu Thánh Chiên Con
Đời trần gian cuộc sống đã vuông tròn
Giờ vinh hiển hưởng bình an bất diệt.

Họ đã sống một cuộc đời thua thiệt
Nhận khó nghèo giữa phú quý vây quanh
Hiền lành hơn khi kẻ ác tung hoành
Nhưng dũng cảm hy sinh cho đạo thật.

Chịu cay đắng khi chối từ ngọt mật
Vác khổ hình thay mơn trớn thế gian
Vẫn kiên gan giữa sóng cả nguy nàn
Theo chân Chúa tìm về đường Thập Giá.

Họ là ai người phu xe vất vả
Bà mẹ nghèo một nách lũ con thơ
Bậc thanh cao tận hiến với bàn thờ
Người tội lỗi quay đầu về hối cải.

Họ là ai nhà khôn ngoan thông thái
Mà chân thành ngồi lần chuỗi đơn sơ
Họ là ai nam, phụ, lão, ấu thơ
Nghe Chúa gọi vui mừng lời đáp trả.

Chung của ăn, là Thần Lương cao cả
Chung niềm tin, chung lý tưởng sắt son
Khắc trán mình Danh Thánh của Chiên Con
Họ được gọi: Dân riêng của Thiên Chúa.

Chung mẫu số là Ba Ngôi Thiên Chúa
Tử số là lòng mến trải bao la
Họ dệt đời thành một bản tình ca
Vườn Thượng giới đầy hoa thơm cỏ lạ.

Đoàn dân ấy, đoàn dân đông đảo quá
Tôi thấy anh, thấy chị khắp gần xa
Tôi thấy tôi giọt nước mắt  mặn mà
Sẽ là người nhập đoàn cùng dân ấy.

**********
Giu-se Nguyễn văn Sướng.

ĐỜI CÁC THÁNH


Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Và vẽ vời tô đậm nét hào quang
Đời các ngài như một khúc trường ca
Toàn những nốt mạnh, hùng, gây phấn khởi

Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Khiến các ngài siêu việt khác phàm nhân .
Mặc gian lao cay đắng đến dập vùi
Môi vẫn nở nụ cười thay nước mắt

Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Khiến ngày sau hậu thế mãi mê say
Đời các ngài dệt bởi ánh vinh quang
Nên ngây ngất bao lòng người thiện chí

Phải rất đúng, đời các ngài là thế
Nhưng phải chăng thánh thiện dễ thế ư?
Cho được ôm ấp lấy những hoa hồng
Các đấng ấy đã chọn toàn gai nhọn

Hãy ngắm xem đời Gioan tẩy giả
Một cuộc đời khổ hạnh chốn hoang liêu
Đã đứng lên khuyên dạy kẻ gian tà
Dù thấy trước đầu sẽ lìa khỏi cổ

Một đời khác: vị tông đồ dân ngoại
Có phải đâu vinh hiển chỉ một ngày
Biết bao lần nước mắt lẫn mồ hôi
Cho tàn kiệt dần mòn người đấng thánh

Cũng có đấng hiển vinh vì nghiệp cả
Suốt một đời toàn phép lạ gớm ghê
Nhưng nhiều hơn vẫn là những đấng âm thầm
Mà cả đời không được ai biết đến

Các đấng ấy không làm gì to tát
To tát chăng là lòng mến bao la
Phận vụ được trao các đấng ấy chu toàn
Từng chi tiết trong trung thành , tận tuỵ

Biết bao lần cay đắng chảy trên môi
Và bao lần tâm hồn đầy chán ngán
Những lúc ấy các ngài dùng hết sức
Gượng chu toàn phận vụ, dám buông xuôi

Lại có lúc ngã sa vì yếu đuối
Mắt mờ hoen lệ thống hối, ăn năn
Ngước mắt lên quyết làm lại từ đầu
Đời các đấng mãi đâu là vinh hiển

Mà như thế ta rất gần các đấng
Mơ ước chi bao huân nghiệp lớn lao
Bao siêu phàm vĩ đại mãi trên cao
Không, không thế ! hãy bắt đầu từ dưới

Đời các Thánh phi thường! thật như thế !
Nhưng phi thường trong thường lệ, nhỏ nhoi
Đời các Thánh người ta thường thi hoá
Có chi đâu xin hãy cố trung thành

Đừng thi hoá đời người bằng mơ mộng
Hãy xắn tay và sống với quyết tâm
Hãy lo toan cho phận vụ vuông tròn
Rồi sẽ thấy hoa hồng thay gai nhọn

Rồi sẽ thấy hoa hồng thay gai góc
Hào quang thay cho tăm tối đắng cay
Vinh sáng phục sinh thay chết chóc bây giờ
Và nên trọn cuộc đời YÊU MẾN CHÚA .

***************

Giuse Nguyễn văn Sướng

NIỆM KHÚC.

Hiu hắt gió như Linh về, rờn rợn
Chiều chậm buồn pha ráng đỏ, hoang sơ
Dĩ vãng xưa chìm sâu dưới bụi mờ
Chợt khuấy đảo ùa về bao cảm khái

Bi hùng sử ngày nào thời bách hại
Suốt dọc dài dải gấm vóc non sông
Từ kinh đô lan xuống mãi ruộng đồng
Chẳng còn chốn nương thân nào yên ổn!

Dẫu quê nhà miền chôn nhau cắt rốn
Mà trốn chui trốn nhủi ánh ban mai
Rồi tha hương ẩn náu suốt đêm dài
Con khóc cha, vợ nhớ chồng, thê thiết

Máu đổ xuống vì niềm tin bất diệt
Nào lăng trì, nào trảm quyết, đau thương
Rũ tù đây, xử giảo đó, trăm đường
Làng phân sáp, người lưu đày biệt xứ!

Giống Chiên Con, hiền lành không kháng cự
Không hận thù vì đã thứ tha luôn
Mắc ô danh dù công chính, thật buồn
Hơn trăm ngàn(*), mấy mồ yên mả đẹp!

Chỉ là những chân quê phường guốc dép
Bà mẹ hiền một nách những con thơ
Ông nông phu mưa nắng với bụi bờ
Thảng hoặc cũng dăm ba người quyền quý

Họ khác lắm nghèo, sang, cùng địa vị
Chung một đường, Đường-Thánh-Giá quang vinh
Khí hùng anh tỏ rạng chiếu oai linh
Tiết Thánh nhân chói ngời soi Đạo Thật

Bi hùng sử còn lu mờ mặt Nhật
Bao năm rồi, ai rửa những oan khiên?
Tả đạo kia, theo Tây đó, ưu phiền?
Vẫn cây ngay dễ sợ gì chết đứng

Bi hùng sử bao năm còn kiên vững
Tiền nhân ơi, con cháu quyết noi gương
Gieo đau thương gặt hái ắt phi thường
Hạt phải thối để mầm vươn xanh ngát

Hiu hắt gió chiều thu buồn bàng bạc
Đỏ ráng trời tưởng huyết lệ năm xưa
Giọt ngập ngừng ru hoài niệm đong đưa
Nghe huyền ảo chừng Linh về nhè nhẹ.

***************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Hơn một trăm ngàn người Công giáo đã bị giết trong thời kỳ cấm Đạo mà đỉnh điểm là ba triều vua Minh Mạng, Thiệu Trị và Tự Đức

HỌ LÀ CÁC THÁNH

Một đời vui nhận khó nghèo
Những danh cùng lợi bọt bèo xem khinh
Hiền lành cư xử hết mình
Bao quân độc dữ thật tình yêu thương
Khổ đau vây bọc trăm đường
Khát khao công chính nên gương rạng ngời
Xót thương người bước tả tơi
Tâm hồn trong sạch cao vời đẹp thay
Hòa bình xây dựng chung tay
Dù khi nẻo chính đường ngay nhận sầu
Họ nên con cái Nhiệm Mầu
Chân dung đích thực Cao Sâu Chúa Trời
Họ đi vào chốn thảnh thơi
Trầm uy rập tiếng gọi mời chúng nhân
Họ nên như những Thiên thần
Trắng tinh tâm trí trong ngần phong tư
Họ về với Chúa nhân từ
Thỏa thuê phúc lộc đầy dư Thiên đàng
Họ là các Thánh cao sang
Trần gian tám Phúc thật vàng noi theo.

****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

HỌ

Họ như thể người lữ hành cô độc
Lạc lõng đi trong phố chợ đông vui
Giữa thế gian chi tha thiết ngọt bùi
Vì chẳng thuộc thế gian đầy tội lỗi

Họ như thể những người đi rất vội
Mang trong mình Lời cực trọng ân ban
Họ như chiên trong đàn sói hung tàn
Đời giẫm đạp họ hoa đồng nội cỏ

Vì chân lý họ bị đời nghiêng ngó
Được sai đi làm chứng giữa nhân gian
Chân đất đen mà trí những mây ngàn
Đời thù ghét chẳng sượng sùng xấu hổ

Ai đong được gian lao nào đã đổ
Hy sinh nào thầm lặng những không tên
Thánh Giá xưa hoài khao khát đáp đền
Tình yêu sáng soi đường trần lữ thứ

Dù bắt bớ hiền lành không chống cự
Tưởng yếu hèn mà kiên vững hiên ngang
Trong gian truân hằng tưởng tới thiên đàng
Trông cái chết như trông ngày trở lại

Họ như thể đã đi mà còn mãi
Ôi, đoàn người mặc áo trắng tinh khôi
Tiếng trầm hùng còn vẳng vọng xa xôi
Chiều đỏ rực vinh quang màu Tử Đạo.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

CÁC THÁNH VINH QUANG.


Kèn vang nhạc trổi khắp thiên cung
Đông đảo đoàn dân cất tiếng hùng
Áo trắng sáng ngời tung nhịp bước
Ba lần Thánh, Thánh, Thánh, hô chung

Dương gian Tin, Cậy, Mến trung kiên
Thánh hóa cuộc đời với Chúa chiên
Đủ mọi thành phần trong xã hội
Đi theo Thánh Giá Đấng nhân hiền

Hiền lành chẳng thán oán kêu ca
Tù ngục, đòn roi vẫn mặn mà
Khiên đỡ là lòng Tin, Cậy, Mến
Thuẫn che Thánh Giá Chúa cao xa

Vinh quang rày hiển trị cao sang
Nguyện giúp cầu thay khách lạc đàng
Chiến đấu hiểm nguy bao thử thách
Mong ngày đoàn tụ hát ca vang.

*****************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

TỬ ĐẠO NƯỚC VIỆT NAM

Khi hạt lúa thối đi cho lòng đất
Là lúc mầm sinh trưởng nhú vươn cao
Tiền nhân xưa anh dũng đổ máu đào
Nay con cháu hân hoan thờ Đạo thật

Không nghiêng ngả chiều theo lời đường mật
Chọn thiệt thòi vì lý tưởng Thần linh
Muối nhân gian thà bỏ xác quên mình
Nêu chứng tá ngàn sau đời kính phục

Ai mà chẳng nhiều yếu hèn huyết nhục
Khi giáo gươm hùng hổ hiếp thịt da
Ơn Chúa thương bù đắp rất mặn mà
Cho nhân thế hiểu đậm đà ân thánh

Chỉ là những bình thường đời nặng gánh
Bà mẹ kia, ông bố nọ, đơn sơ
Người nông phu lên ruộng xuống bụi bờ
Kẻ lính thú, người quan quyền…có cả

Hơn trăm ngàn..khắp nẻo đường lối ngả
Máu thắm sông, thây xanh lá, bi thương
Có điều chi mà kiên vững lạ thường?
Mà đem cả mạng mình ra đổi lấy!

Lạy các Đấng, xưa một niềm trông cậy
Xin cầu thay đoàn hậu bối hôm nay
Vững chứng nhân, bền chứng tá đêm ngày
Vui theo bước Chiên Con về Thiên quốc.

*******************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng

ANH LINH VỀ VỚI MƯA RƠI

Mưa bôi trắng xóa chiều đông
Tưởng dòng lệ đẫm cậy trông năm nào
Linh về làm gió xôn xao
Thì thào hùng sử nghẹn ngào tích xưa
Án oan gánh mấy cho vừa
Nắng trưa phơi xác, chiều mưa bêu đầu!
Mảnh đời cuốc bẫm cày sâu
Công hầu khanh tướng biết đâu mơ màng
Mẹ quê một nách đảm đang
Quần lam áo lũ cao sang gì người
Khép cho phản quốc, trêu ngươi
Khắc cho “Tả Đạo”, khóc cười tang thương
Làm nên một cuộc nhiễu nhương
Ngàn năm máu nhuộm bạo cường sử xanh
Pháp trường cam phận hiền lành
Chứng nhân Đạo thật, sáng Danh Chúa Trời…

Chiều đông sùi sụt mưa rơi
Bi hùng sử ấy một thời trung trinh
Trầm ngân vẳng khúc Thiên đình
Giọt đều rờn rợn anh linh xưa về.

************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét