THƠ: ĐỪNG VÔ CẢM





 Thi Ca Tin Mừng Chúa Nhật 26 Thường Niên C

ĐỪNG VÔ CẢM

Dụ ngôn kể, Phú-hộ, kìa giàu có
Yến tiệc đầy ngày bữa chán chê no
Hành-khất kia bụng đói gối phải bò
Mong chút vụn gầm bàn hòng đỡ dạ

Và cái chết phân ly người đôi ngã
Một lên trời một âm phủ chia xa!
Trần thế vui, nhưng chẳng phải là nhà
Và nén bạc(*), ân ban, đừng tự mãn

Ai khao khát công bằng đừng chán nản
Khát vọng nào là khát vọng vu vơ?
Hãy vững tin dù chỉ chút lờ mờ
Thời gian có, thì vĩnh hằng phải có

Gương vô cảm Phú-hộ kia còn đó
Chỉ biết mình, mà bỏ mặc tha nhân
Của dư thừa, nào đâu của thiết thân
Ôi ích kỷ, Chúa xem là độc ác!

Đời, muôn sự Chúa ân ban bát ngát
Hễ là chung, đừng mong chiếm riêng tư
Sẻ chia đi như Chúa đã nhân từ
Mưa nắng đó, khí trời kia, vô tận!

Có cái gì của ta mà không nhận
Người quản gia trung tín sẽ cho đi
Đời trần gian, ai đó cũng một thì
Rồi cát bụi, ra đi về tay trắng

Đừng như gió tan bay vào mưa nắng
Lời dạy Ngài xin mau mắn vâng theo
Sống quan tâm chia sớt kiếp khổ nghèo
Ngày nhắm mắt tươi nụ cười giã biệt.

***************************
Giu-se Nguyễn Văn Sướng
(*) Dụ ngôn những nén bạc


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét